Tâm bồ đề có 2 đặc tính cơ bản: Giác ngộ - Từ bi.
Do đó, phát tâm bồ đề có nghĩa là phát nguyện tu hành đắc đạo độ sanh.
Khi một hành giả đã phát tâm bồ đề thì lúc nào cũng đặt đạo pháp và chúng sanh lên trên hết hay nói một cách khác : Lấy đạo lợi sanh làm lẽ sống, làm cứu cánh, làm nguồn hạnh phúc.
Kẻ tu hành mà không phát tâm bồ đề thì chẳng khác nào trồng cây mà chẳng dọn đất thì không bao giờ được hưởng quả. Chẳng những không được hưởng quả mà còn mọc cỏ dại cây gai trở lại nữa.
Cũng có thể ví như người làm ruộng đất không dọn sạch cỏ mà lại đi trồng cây, rốt cuộc rồi cây ấy cũng bị cỏ giết chết và không thể nào đem lại kết quả được.
Tóm lại : kẻ chơn tu muốn mau thành chánh quả thì điều kiện tiên quyết là phải phát tâm bồ đề trước hết.
Thuyền bát nhã vượt qua khổ hải, chuổi bồ đề đánh bại ma quân, nước từ bi rửa sạch bụi trần, đường bát chánh siêu nhân thoát tục, tâm thanh tịnh là nguồn chơn phúc, ái ân là tù ngục nhốt giam, muốn xác hồn an trụ già lam, phải quét sạch lòng tham ngũ dục, tâm ly dục là nguồn chơn hạnh phúc.../-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét