Các con phải kiểm soát kiềm chế có ý thức từ cái đi cái đứng cái nằm cái ngồi, cái ăn cái uống cái tiêu cái tiểu, cái nhìn cái cười cái nói, tức là đi cũng định, đứng cũng định, nằm cũng định, ngồi cũng định, ăn cũng định, uống cũng định, tiêu cũng định, tiểu cũng định, nhìn cũng định, cười cũng định, nói cũng định .v.v... mới mong đạt tới chổ thường định hay đại định, nghĩa là chứng đắc chơn như tam muội hiện tiền.
Một cái liết, một cái nhìn, một cái cười cợt, một cái cử chỉ, một động tác vô ý thức làm cho các con xa lìa chơn như do đó xa đạo mà hiệp với vô minh.
Ngược lại các con giữ đúng từng cái nhỏ nhặt như trên tức là các con thường khế hiệp với chơn như tức là phát sanh trí bát nhã hay là phát huệ cũng thế.
Vậy các con cố gắng thực hành chớ xem thường mà tu khó mong kết quả.
Người biết tu hiểu rõ chơn nghĩa của chữ tu thì lúc nào cũng tu được hết tu từng tưởng niệm từng sát na và lúc nào cũng sáng suốt chụp lấy mọi cơ hội để tu và lợi dụng mọi nghịch cảnh để trui rèn lòng nhẫn nhục cho sớm được thành tựu 6 pháp ba la mật.
Vậy SP muốn các con bất cứ lúc nào bất kỳ ở đâu cũng không bỏ mất giờ tu đều tu được hết, dồn hết kiếp người ngắn ngủi của mình vào một chữ tu, hiến dâng trọn đời mình cho lý tưởng tối cao đó là đắc đạo độ đời, tức lý tưởng 4 Đ, luôn luôn say mê với lý tưởng thường nâng niu ôm ấp nó để thắng tất cả mọi thử thách đưa tới cho mình. Trong các con ai hay có những cái vô ý thức và náo động như cử chỉ khọt khẹt nhíu mày nhăng mặt lím môi tằng hắng rung đùi múa tay .v.v... hãy diệt trừ ngay chớ nên dung dưỡng mà bị ngăn chướng đạo quả và mất oai nghi giảm thần lực không ích chi, đừng để SP bắt gặp những cố tật ấy nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét