THƯƠNG ĐỜI
Chúng sanh vốn bổn lai không nghiệp
Mà lăng xăng tạo nghiệp làm chi ?!
Chi bằng học đạo huyền vi
Sắc tài danh lợi thoát ly cho rồi.
Đi đứng nằm ngồi
Tâm không vọng tưởng
Ắt là được hưởng
Cực lạc tây phương
Chớ khá dựa nương
Ngoại trần vọng huyễn
Gắng công điều khiển
Khẩu nghiệp buông lung
Như thể cầm cung
Đừng nên bắn bậy
Tu là như vậy
Chớ chẳng lạ gì.
Thương đời lệ ứa đôi mi
Thương cho sanh chúng li bì ngủ say
Thương đời nhiều nổi đắng cay
Thương cho sanh chúng chẳng hay biết gì
Thương đời nhiều cảnh biệt ly
Thương cho sanh chúng mãi si mê trần
Thương đời nhiều cảnh gian truân
Thương cho sanh chúng dửng dưng vô thường
Thương đời lắm cảnh đoạn trường
Thương cho sanh chúng chẳng tường khổ vui
Thương đời lắm cảnh ngậm ngùi
Thương cho sanh chúng say mùi đỉnh chung
Thương đời lắm kẻ dữ hung
Thương cho sanh chúng buông lung xác phàm
Thương đời cảnh khổ không nhàm
Thương cho sanh chúng mãi ham việc trần
Thương đời ma lại muốn gần
Thương cho sanh chúng phật gần chẳng ưa
Thương đời ta mến muối dưa
Thanh bần giữ đạo để đưa mê tình
Hư không rộng lớn thinh thinh
Tâm chơn phẳng lặng quang minh phi thường.
Nhờ kẻ chỉ đường
Ngón tay phương tiện
Giả huyễn chẳng chơn
Chớ nói thiệt hơn
Đạo mầu xa cách ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét