phat-thich-ca

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

Pháp kệ 75

TU ĐẠO
Phật pháp cao siêu rất nhiệm mầu
Cùng theo căn tánh cạn cùng sâu
Nghe qua tất cả đều lợi ích
Riêng bậc thượng thừa tỏ lý sâu.
               x    x    x
Lý sâu muốn tỏ phải tịnh lòng
Dứt bặt sáu trần chớ ruổi dong
Hiệp nhứt chơn tâm tầm diệu lý
Diệu lý ngộ rồi gặp chủ ông.
               x    x    x
Chủ ông gặp được khỏi tầm sư
Sư ấy mới là thật Minh-sư
Ngày đêm hầu hạ không nhàm chán
Đến một ngày nào ta hóa sư.
               x    x    x
Hóa sư để dắt lũ quần manh
Đường hiểm quanh co cứ tiến hành
Ra hầm sụp đỗ không người cứu
Lấp mắt ngơ tai dạ chẳng đành.
               x    x    x
Chẳng đành tọa hưởng cảnh tòa sen
Đêm tối chúng sanh chẳng gặp đèn
Quỷ ma ác thú đang rình rập
Nên phải ra tay soi ánh đèn.
               x    x    x
Ánh đèn soi sáng phá màng đêm
Ác thú quỷ ma phải "xịu mềm"
Bôn ba sợ hãi tìm phương trốn
Chẳng hại được người bởi bóng đêm.
               x    x    x
Bóng đêm ma quỷ mới hành hung
Ác thú hổ lang cũng tháp tùng
Phanh thây xé thịt người muôn mảnh
Lớn bé trẻ già cũng chẳng dung.
               x    x    x
Chẳng dung bất cứ chúng sanh nào
Kêu khóc vang rền dạ chẳng nao
Thân nhân quyến thuộc dù lôi kéo
Cũng phải chung cùng chịu khổ đau.
               x    x    x
Khổ đau là bởi chẳng tìm ra
Ánh đuốc từ quang của Phật-Đà
Chìm trong bóng tối vô minh mãi
Nên phải làm mồi lũ quỷ ma.
                x    x    x
Quỷ ma ở tại cõi lòng ta
Mê ấy quỷ ma, giác Phật-Đà
Quỷ ma tiêu hết khi toàn giác
Muốn giác phải mau thoát ái hà.
                x    x    x
Ái hà chìm đắm
Khổ lắm ai ơi
Lặn hụp lội bơi
Muôn đời chẳng ngớt
Thuyền từ cứu vớt
Phải kíp bước lên
Chìm nổi lênh đênh
Cũng do nhãn nhĩ
Tỉ thiệt thân căn
Tiếp xúc ngũ trần
Sanh tâm ái nhiễm
Thật là nguy hiểm
Ngũ quỷ trong mình
Lúc nào cũng chực cũng rình
Dắt ta về cõi u minh đọa đầy
Dù cho đêm cũng như ngày
Chúng luôn nuối kéo chẳng giây nào ngừng
Muốn ham ưa thích lẫy lừng
Năm món dục lạc chưa từng bỏ buông.
                 x    x    x
Nay đánh luôn một hồi chuông cảnh tỉnh
Kêu quần sanh mau tỉnh giấc nam kha
Mau ra tay trừ diệt quỷ ma
Chớ để chúng trong nhà mang khổ.
                 x    x    x
Trước phải kiếm tìm nơi ẩn trốn
Rồi sau lo mãi mã chiêu binh
Lại phải luôn dò xét tình hình
Của bên địch rồi tấn công ráo riết.
                 x    x    x
Dù bỏ ngang cũng không hề mến tiếc
Nhớ quyết tâm chẳng hề chịu thối lui
Chết liệt oanh hơn sống để chôn vùi
Cái khí phách anh hùng dũng sĩ.
                 x    x    x
Đối với bậc trượng phu chí khí
Thà chết vinh hơn sống nhục muôn đời
Lại dù cho vật đổi sao dời
Nhưng chí nguyện vẫn không dời không đổi.
                 x    x    x
Chỉ cương quyết một lòng tiến tới
Cho đến khi thắng lợi thành công
Bao gian lao thử thách đều không
Đối với kẻ xả thân cầu đạo.
                 x    x    x
Dù khiêm nhượng chẳng bao giờ kiêu ngạo
Nhưng chẳng hề có mặc cảm tự ti
Tự tin rằng muốn đến phải đi
Quyết đi ắt ngày kia sẽ đến.
                 x    x    x
Tài, sắc, lợi, danh chẳng hề tham mến
Chỉ mến câu đạo đức từ-bi
Chỉ mến hạnh tri túc viễn ly
Và chỉ mến Bồ-Đề Vô-thượng.
                 x    x    x
Tâm trí chỉ một niềm hướng thượng
Xem sắc tài danh lợi như phù vân
Khen hay chê thương hay ghét bất cần
Chỉ cần ở cõi lòng thanh tịnh.
                 x    x     x
Ngày lẫn đêm lo tham thiền nhập định
Diệt tam bành lục tặc ở ngoài tâm
Lại suy tầm diệu pháp thậm thâm
Để thấy rõ nguồn chơn các pháp.
                 x    x    x
Dẹp tất cả những điều bá láp
Không ích chi đạo nghiệp của mình
Thân im lìm miệng lại lặng thinh
Dứt hí luận cùng lăng xăng trạo cử.
                 x    x    x
Cầu mau thoát khỏi dòng sanh tử
Quỷ vô thường sẽ đến nay mai
Nó chẳng dung chẳng bỏ một ai
Trong kinh đức Phật Như-Lai đà dạy rõ.
                 x    x    x
Ai tỉnh ngộ thì mau mau buông bỏ
Các vọng trần các ảo ảnh phù vân
Ngày lẫn đêm phải tu niệm chuyên cần
Chớ bỏ phí những thời giờ vàng ngọc.
                 x    x    x
Thời gian qua mau dường cơn gió lốc
Như ngựa qua cửa sổ chẳng chờ ai
Chúng sanh ơi ! hãy khá miệt mài
Câu kinh kệ là điều cần kíp.
                 x    x    x
Tu như thế e còn không thể kịp
Quỷ vô thường nào hẹn trước với ai đâu
Tu làm sao cho chóng tỏ đạo mầu
Cho mặt nhựt chơn-như mau bừng chiếu.
                 x    x    x
Thấy đạo hạnh của mình luôn kém thiếu
Phải gắng tu để được chóng đủ đầy
Chẳng khác chi trâu nọ bị sa lầy
Phải gắng sức để bước lên bờ khô ráo
Chớ để trôi qua một đời lếu láo
Giờ lâm chung hối hận muộn màng
Dù cho một cỗ xe vàng
Một xe châu báu cứu nàn được đâu
Sống lo chất chứa tạo thâu
Đến khi nhắm mắt làm trâu chở đầy
Chở đầy lại phải sa lầy
Đã nặng còn phải bị lầy lún sâu
Cõi đời lắm cuộc biển dâu
Tu như chữa lửa cháy dầu ai ơi
Thường hành bình đẳng chớ lơi
Sống lâu trăm tuổi người đời mấy ai
Dù cho già trẻ gái trai
Cái chết sẽ đến nay mai bất ngờ
Tử thần đang chực đang chờ
Ta đây chểnh mảng thờ ơ sao đành ?!
Nói chưa đủ phải thực hành
Tu tâm dưỡng tánh là hành bên trong
Lại nhờ ở sức ngoại công
Trì kinh bái sám mới mong viên thành
Tài sắc chớ đua tranh
Lợi danh đừng tham đắm
Đường tuy xa ngàn dặm
Tới đích bởi kiên tâm./-



















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét