TỰ TRI TỰ GIÁC
Si mê sanh sự là ngu
Người khôn thủ phận lo tu cho mình
Xa lìa lục dục thất tình
Mặc ai đàm tiếu lặng thinh tu hành
Cây cao thì lại lắm cành
Càng tu càng bị nói hành thế gian
Kẻ tu vô sự vô can
Mặc ai dèn xiểm vu oan chớ sờn
Không kêu thì chẳng gọi đờn
Làm ơn mắc oán là ơn muôn đời
Khuyên con chớ khá lắm lời
Rồi đây phải chịu tơi bời xác tâm
Đạo mầu vô thượng thậm thâm
Giả đui giả điếc để tầm đạo chơn
Vạn pháp duy chơn
Vạn ơn duy oán.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét