phat-thich-ca

Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2011

Pháp kệ 107

 TỈNH TRẦN


Đã bao kiếp trôi lăn chìm nổi
Vì vô minh tạo tội dẫy đầy
Ngày nay thọ lấy thân nầy
Lợi danh tài sắc như mây giữa trời
Thân nầy lặn hụp đua bơi
Tâm thường phù đắm giữa vời phù hoa
Khác chi những kẻ mù lòa
Bước đi quờ quạng té sa xuống hào
Gặp bao giông tố ba đào
Hôm nay mới chịu tìm vào bờ kia
Khổ đau ắt được xa lìa
Nương theo bờ giác trau tria đạo lành
Ngày đêm một dạ tu hành
Lợi danh giả huyễn cạnh tranh làm gì
Cảnh đời có hiệp có ly
Càng vui ân ái sầu bi càng nhiều
Cười mai rồi lại khóc chiều
Sao không sớm thoát bao điều trần lao
Đạo mầu chẳng kíp dồi trau
Tây phương lạc quốc tiến mau mới thành
Ấy là cảnh giới vô sanh
Ấy là quê quán chúng sanh khá về./-





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét