XẢ THÂN
Thân do tứ đại hiệp thành
Giúp ta học đạo tu hành độ sanh
Bên ngoài cửu khiếu hôi tanh
Bên trong nhơ nhớp phải sanh chán nhàm
Toàn đồ bất tịnh chớ ham
Chớ nên dung dưỡng xác phàm của ta
Muốn mau ra khỏi ba nhà
Phải xem thân xác như là oan gia
Những điều lục dục lánh xa
Chớ nên tham nhiễm cách xa đạo mầu
Qua kênh thì phải có cầu
Tu phải lấy giới làm đầu mới nên
Giới luật phải đặt lên trên
Giữ gìn nghiêm ngặt chớ nên khinh thường
Giới luật nào khác dây cương
Xác thân như ngựa dặm trường chở ta
Gặp khi ngựa chứng chạy la
Cầm cương kéo lại mới là khỏi nguy
Giới cương nào có khác gì
Khi thân ham thích phải trì tịnh nghiêm
Ngũ căn luôn phải chế kềm
Chớ để phóng đọa tạo thêm nghiệp trần
Ngày đêm phải rán chuyên cần
Tu các thiện pháp thoát lần lưới ma
Ngục tù muốn được chóng ra
Phải mau chặt đứt oan gia xích thằng
Từ đời vô thỉ trói trăn
Khiến bao sanh chúng trôi lăn sáu đường
Cõi đời giả tạm vô thường
Chớ nên tham đắm vấn vương làm gì
Càng vui ân ái
Càng khổ biệt ly
Vui câu bát cú từ bi mới "thường"
Thoát ra ba cõi sáu đường
Lìa xa biển khổ về nương phật đài
Đường đời thật lắm chông gai
Không tu ắt phải có ngày nguy vong
Thuyền đời sóng gió long đong
Không tu cho kíp khó lòng lướt qua
Nhà đời đầy dẫy quỷ ma
Không tu thì khó thoát qua tai nàn
Dù cho vua chúa dân quan
Trẻ già giàu khó hèn sang chịu đồng
Khổ đau muôn kiếp chập chồng
Khác chi tội phạm bị còng tay chơn
Lòng ta quặn thắt từng cơn
Nên cùng bá tánh thiệt hơn tỏ bày
Lâm sơn ẩn náu qua ngày
Tương rau đạm bạc dạn dày phong sương
Sắc tài ta chẳng vấn vương
Lợi danh như thể giọt sương đầu cành
Để tâm chuyên nhứt tu hành
Mau thành chánh quả quần sanh được nhờ
Chẳng phải lạnh nhạt thờ ơ
Đối với sanh chúng đang chờ đang trông
Ngặt vì giữa tuyết mùa đông
Mẹ đan áo kép mền bông chưa rồi
Con trẻ trông đứng trông ngồi
Ngày đêm kêu réo chẳng thôi chẳng ngừng
Vì cơn gió bất lẫy lừng
Nẻ da đứt ruột dững dưng sao đành
Càng kêu đan lại càng nhanh
Mong chóng hoàn thành để ấm con thơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét