PHẬT TỔ
Thích-Ca ngồi cội Bồ-Đề
Lục niên khổ hạnh chẳng hề thối lâm
Chứng vào diệu pháp thậm thâm
Phá tan phiền não mê lầm chúng sanh
Dọn đường dắt lũ quần manh
Bốn mươi chín hạ chẳng sanh cõi nhàm
Ngày nay vắng bóng Ưu Đàm
Hương thơm còn đó chúng phàm thấy chăng
Thấy rồi hãy rán ăn năn
Dồi trau tam nghiệp tự răn lòng tà
Hằng noi gương sáng Phật-Đà
Tự tri, tự giác, giác tha vẹn toàn
Không nhàm sanh tử chẳng trụ NIẾT BÀN
Không ham ngũ dục chẳng màng vô vi
Vô thường có hiệp có ly
Có sanh, có diệt, có đi, có về
Phiền não vốn thật Bồ-Đề
Sát na giác ngộ trở về bổn nguyên
Chẳng còn đau khổ triền miên
Tây phương lạc quốc hiện tiền không xa
Thân tuy ngụ cõi ta-bà
Tâm thà thoát khỏi ba nhà tử sanh
Chẳng cần phật độ vãng sanh
Chỉ cần ở chỗ tịnh thanh cõi lòng
Mỗi phật tử nhiệt tâm vì phật pháp
Hãy mau mau cố gắng tu hành
Để xây dựng hòa bình trong thiên hạ
Từ thành thị cho đến nơi thôn dã
Phải cùng nhau thực hiện chữ từ-bi
Từ mỗi người phải diệt bỏ sân si
Cùng tham vọng, ấy duy trì chính pháp./-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét