phat-thich-ca

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Pháp kệ 18

VÔ VI


Rằng tìm đạo ở âm thinh sắc tướng
Chẳng khác gì bắt bóng giữa hư không
Đạo vô ngôn đạo ở tại lòng
Muốn ngộ đạo phải xa lìa xác huyễn.
                  x   x   x
Khắp pháp giới đạo mầu đều hiển hiện
Một vi trần đủ thế giới mười phương
Dứt tử sanh dứt ba cõi sáu đường
Tất cả pháp đều là phật pháp.
                  x   x   x
Đời nay tu thật là phức tạp
Tu lợi danh, tu miệng chẳng tu lòng
Rồi mê si nên cứ mãi đèo bồng
Theo vật chất cùng văn minh tân tiến.
                  x   x   x
Miệng nói là mình phương tiện
Phải tùy nơi để hóa độ chúng sanh
Lọt vào vòng cương tỏa lợi danh
Mà vẫn mượn chữ từ-bi bào chữa.
                  x   x   x
Nào có biết mình ở trong nhà lửa
Thì làm sao cứu giúp chúng sanh ra
Cùng chúng sanh chung nhốt một nhà
Đồng chết cháy chớ kêu la than khóc.
                  x   x   x
Bao lời vàng Đức Thế Tôn khổ nhọc
Nói ra trong kinh điển vẫn còn ghi
Tại vì mê nên chẳng chịu thực thi
Nên phải chịu đắm mình trong biển khổ.
                  x   x   x
Ai thức tỉnh tìm ra quang lộ
Vừa độ mình vừa độ cả chúng sanh
Hãy xa lìa tài sắc lợi danh
Chỉ một dạ từ bi thương bá tánh.
                   x   x   x
Thương bá tánh nên thị thành xa lánh
Tìm vào non để ẩn tích mai danh
Chỉ nhất tâm quyết chí tu hành
Cho đắc quả để hoằng khai hộ pháp.
                    x   x   x
Dù gặp phải cuồng phong bão táp
Vẫn một lòng vững chí không nao
Vững như trồng, vững như núi địu cao
Mưa, bão, sấm vẫn không hề lay chuyển.
                    x   x   x
Dù sống chết cũng giữ tròn bổn nguyện
Dù nhục vinh chỉ tự biết lấy mình
Cũng đôi khi lấy nhục làm vinh
Bất chấp mọi tình thân thế thái.
                     x   x   x
Tâm thường được thong dong tự tại
Vui đạo mầu, đàm tiếu gác ngoài tai
Thường phản quang, diện mục bổn lai
Nuôi chí nguyện đạo thành độ chúng.
                     x   x   x
Khen hay chê chẳng hề để bụng
Ghét cùng thương cũng chẳng bận tâm
Xót thương cho những kẻ mê lầm
Nguyện chứng quả sẽ độ người ấy trước.
                     x   x   x
Tâm vô trụ không còn phiền trược
Được không mừng mất cũng chẳng lo
Vật chất không còn chấp giữ bo bo
Hạnh tri túc đủ đầy tất cả.
                     x   x   x
Thân nhân cũng như người xa lạ
Tâm yêu thương bình đẳng không hai
Lòng từ bi trùm phủ muôn loài
Thấy tất cả cùng chung bản thể.
                     x   x   x
Đối với tất cả không còn ác tệ
Lòng yêu thương chẳng làm khổ một ai
Thấy người lâm phải cảnh đắng cay
Lòng đau xót như ai banh xé.
                     x   x   x
Gặp ai lỡ trợt chân ngã té
Liền mau tay nâng đỡ dắt dìu
Làm ơn mà lòng chẳng tự kiêu
Lại cũng chẳng mong người đáp lại.
                     x   x   x
Năng làm phước mà lòng hằng tự tại
Bởi không còn trụ trước ở hư danh
Cũng không mong vụ lợi cho mình
Tâm đã xã lợi, tình, danh tiếng.
                     x   x   x
Lại cũng chẳng khoe khoang ngoài miệng
Hoặc ganh hờn ác khẩu tạo gây
Ban vui người, mình được vui lây
Thế cũng đủ không cần chi khác.
                     x   x   x
Được như thế tiền rừng biển bạc
Không sánh bằng làm phước một giây
Ai muốn tìm chơn phúc chính đây
Đây mới thật con đường chơn phúc.
                     x   x   x
Tâm không còn trụ trước
Theo vọng huyễn bên ngoài
Thường niệm chữ Như-lai
Độ muôn loài thoát khổ./-





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét