phat-thich-ca

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Pháp kệ 28

CẮT ÁI
Hưu gươm huệ đoạn lìa dây luyến ái
Lướt thuyền sen trở lại chốn quê xưa
Vui thanh bần an phận muối dưa
Tu thành đạo để đưa mê tình thoát khổ.
                     x   x   x
Dù gặp phải muôn ngàn điều cám dỗ
Vung gươm thần chém đứt dục tình ngay
Gặp muôn vàn thử thách đắng cay
Lòng kiên nhẫn không lay không chuyển.
                     x   x   x
Trước cám dỗ chỉ là đồ bọt biển
Thử thách kia chỉ gió thổi giữa hư không
Tâm vô sanh vững chắc như trụ đồng
Dù xúc cảm cũng không hề lay động.
                     x   x   x
Biết các pháp đều là hư vọng
Chẳng khác chi hoa đốm giữa hư không
Lại cũng như bọt nước giữa dòng
Mãi sanh diệt chẳng bao giờ cùng tận.
                     x   x   x
Tất cả pháp lòng không vướng bận
Tâm rỗng rang vắng lặng bất di
Các khách trần có đến có đi
"Chủ nhơn ông" bất di bất dịch.
                     x   x   x
Trước ngũ dục lòng không sanh ham thích
Gặp ác duyên mà vẫn cứ vô tâm
Chỉ một niềm hướng về đạo cao thâm
Thương sanh chúng nên tầm phương cứu độ.
                     x   x   x
Thương sanh chúng đắm chìm trong bể khổ
Nên thuyền từ chẳng ngớt rước đưa
Đưa muôn loài về đến chốn quê xưa
Đưa cho hết chẳng còn thừa còn sót.
                     x   x   x
Khiến tất cả cùng nhau nối gót
Đấng từ bi, tự giác giác tha
Giác đến khi dứt hết tự tha
Thì giác hạnh mới là viên mãn.
                     x   x   x
Đồng qua bờ bỉ ngạn
Ấy cũng gọi quê xưa
Không còn mãi say sưa
Trong ba nhà lửa cháy./-



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét