ẨN TU
Sơn lâm cảnh tịnh thú làm sao
Sao khách hồng trần chẳng khát khao
Khát khao lợi tình muôn thống khổ
Khổ hạnh ly trần sướng biết bao !
x x x
Biết bao sanh chúng nhiễm trần lao
Phiền não chất chồng tợ núi cao
Bởi dưng rong ruổi theo trần cảnh
Chẳng thích thanh bần hướng đạo cao.
x x x
Đạo cao tỏ ngộ dứt trần lao
Mặt nhựt chơn-như khắp chiếu làu
Vô minh phiền não không còn dấy
Lộ tánh chơn thường hết khổ đau.
x x x
Khổ đau thoát khổ độ mê tình
Qua biển luân hồi hết tử sinh
Tự tại an vui miền lạc cảnh
Không vướng lợi tình với nhục vinh.
x x x
Nhục vinh hư huyễn trói quần sinh
Ghét nhục ham vinh ấy thế tình
Thăng trầm biển khổ vì vinh nhục
Bao kẻ bỏ mình bởi nhục vinh.
x x x
Nhục vinh mi ác nghiệt chi ?
Bao nhiêu sanh chúng cuồng si tại mày
Bao nhiêu nghiệp ác tạo gây
Bao nhiêu sanh chúng đọa đày bởi mi.
x x x
Bởi mi là gốc khổ sầu bi
Trí giả giác ngộ thoát ly khỏi mày
Sanh ra giữa cõi tạm này
Hiệp tan mi cũng như mây giữa trời.
x x x
Giữa trời mây phải tơi bời
Khi cơn gió lạnh đến thời thổi mây
Mày đi mày đến mặt mày
Ta đây vẫn sống những ngày vô tư.
x x x
Vô tư với cảnh phù vân
Hơn thua được mất chẳng còn bận tâm
Vui cùng diệu pháp thậm thâm
Bao nhiêu phiền não mê lầm tiêu tan.
x x x
Vui đời hao nội mây ngàn
Thoát ly bao cảnh phủ phàng thế gian
Chẳng còn thống khổ lầm than
Không còn chịu cảnh trái ngang phủ phàng.
x x x
Vui chịu cảnh cơ hàn
Quên giàu sang phú quý
Lánh xa vòng tục lụy
Xem thường cảnh hiệp tan.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét