phat-thich-ca

Thứ Năm, 24 tháng 11, 2011

Pháp kệ 49

CHƠN NHƯ
Bổn lai diện mục thường còn
A Tăng kỳ kiếp chẳng còn chẳng hư
Ấy là phật tánh CHƠN NHƯ
Muốn cho nó hiện phải trừ vọng tâm
Trừ xong ắt đặng thiền tâm
Chơn như bất động ngàn năm thường còn./-

Pháp kệ 48

ĐẠO
Đạo lìa sắc tướng với âm thinh
Đạo bổn vô ngôn chẳng luyến tình
Nhược bằng chấp tướng tầm chơn lý
Muôn kiếp nghìn đời vẫn vô minh./-

Pháp kệ 45-47

(45) TÌNH ĐỜI
Mây trên trời khi tan khi hiệp
Tìm ái ân có hiệp có tan
Hởi ai người trí khôn ngoan
Tình thương chớ để buộc ràng vào tâm./-




(46)
Ta bà khổ ! ta bà khổ !
Cõi hồng trần nào có chỗ yên vui
Chúng sanh đau khổ ngậm ngùi
Vì chứng say đắm cái mùi đỉnh chung./-




(47)
Trăng lu vì bởi áng mây
Tâm mê vì bởi chẳng hay tham thiền.

Pháp kệ 44

BÁT NHÃ
Trí Bát-nhã hằng soi vạn pháp
Màn vô-minh che lấp chơn tâm
Chơn như chẳng kiếm chẳng tầm
Vô minh tan vẹt hết lầm hết mê./-

Pháp kệ 43

MINH TÂM
Giữ tâm trong sáng như gương
Chẳng màng sự thế chẳng vương bụi trần
Ngày đêm tu niệm chuyên cần
Mong ngày đắc quả lãnh phần độ sanh./-

Pháp kệ 42

TẦM PHÁP
Tâm sanh vạn pháp thảy đều sanh
Tâm diệt pháp diệt tịnh thanh một màu
Ví như mặt nhựt chiếu làu
Tới lui vô ngại ra vào tự do./-

Pháp kệ 41

CHỮ "KHÔNG"
Tôi chỉ mang theo một chữ "không"
Chẳng lo vợ níu với con bồng
Tiền tài sắc dục là gươm bén
Tôi quyết xa lìa chẳng ước mong./-





Pháp kệ 40

CÓ KHÔNG
"Có"  mà chẳng chấp gọi rằng "không"
Không có, có không tại lòng
"Không"  mà chấp "có" kêu rằng "có"
Chấp có chấp không bởi tại lòng
(Không có chẳng không mới là chơn không).

Pháp kệ 39

CHƠN KHÔNG
Tìm đạo ở "không"  đạo chẳng "thông"
Không, sắc, sắc không chẳng đi đồng
Sắc chẳng lìa không, không trong sắc
Không, sắc chẳng còn ấy thật "không"./-

Pháp kệ 38

THIỀN TÂM
Thiền còn chấp tướng ấy thiền ma
Thiền lại "chấp không" ắt thiền tà
Thiền tâm an vắng lìa biên kiến
Thiền tịch như như, tạm gọi nhà./-

Pháp kệ 37

TRUNG ĐẠO
Tìm đạo mầu ở chỗ sắc thinh
Sắc thinh che lấp đạo mầu thấy đâu
Tìm đạo ở đâu ?
Tùy theo căn tánh cạn sâu
Đạo mầu biến khắp đâu đâu cũng đồng
Vậy chớ ruổi dong
Nhạc lòng theo đuổi "sắc"  "không"
"Sắc không" chẳng dị, chẳng đồng, chẳng hai
Muốn thấy Như-Lai
Thì phải lìa hết cả hai
Như-Lai chẳng ở trong ngoài dưới trên
Lìa hết hai bên
Ai người học đạo chớ quên
Chớ quên nghĩa ấy, chớ quên lý này./-

Pháp kệ 36

PHẬT TỬ
Hởi phật tử nhiệt tâm vì đạo pháp
Hãy mau mau dập tắt lửa đấu tranh
Nếu muốn cho phật pháp được thịnh hành
Thì phải "nhẫn"  phải "từ-bi"  trước đã
Vì phật pháp vốn hoàn toàn vô ngã
Thì có chi tham lợi với tranh quyền
Gây đấu tranh là những kẻ đảo điên
Chứ không phải nối danh dòng phật pháp./-

Pháp kệ 35

PHẬT TỔ
Thích-Ca ngồi cội Bồ-Đề
Lục niên khổ hạnh chẳng hề thối lâm
Chứng vào diệu pháp thậm thâm
Phá tan phiền não mê lầm chúng sanh
Dọn đường dắt lũ quần manh
Bốn mươi chín hạ chẳng sanh cõi nhàm
Ngày nay vắng bóng Ưu Đàm
Hương thơm còn đó chúng phàm thấy chăng
Thấy rồi hãy rán ăn năn
Dồi trau tam nghiệp tự răn lòng tà
Hằng noi gương sáng Phật-Đà
Tự tri, tự giác, giác tha vẹn toàn
Không nhàm sanh tử chẳng trụ NIẾT BÀN
Không ham ngũ dục chẳng màng vô vi
Vô thường có hiệp có ly
Có sanh, có diệt, có đi, có về
Phiền não vốn thật Bồ-Đề
Sát na giác ngộ trở về bổn nguyên
Chẳng còn đau khổ triền miên
Tây phương lạc quốc hiện tiền không xa
Thân tuy ngụ cõi ta-bà
Tâm thà thoát khỏi ba nhà tử sanh
Chẳng cần phật độ vãng sanh
Chỉ cần ở chỗ tịnh thanh cõi lòng
Mỗi phật tử nhiệt tâm vì phật pháp
Hãy mau mau cố gắng tu hành
Để xây dựng hòa bình trong thiên hạ
Từ thành thị cho đến nơi thôn dã
Phải cùng nhau thực hiện chữ từ-bi
Từ mỗi người phải diệt bỏ sân si
Cùng tham vọng, ấy duy trì chính pháp./-

Pháp kệ 30-34

(30) THƯỜNG LẠC
Thường gìn bổn tánh lánh trần duyên
Lạc quốc tây phương đã hiện tiền
Giác tâm viên mãn không còn thiếu
Ngộ lý vô thường hết đảo điên./-






(31) TỊCH TỊNH
Chim kêu vượn hú suối hòa reo
Cảnh tịch tâm không sướng cảnh nghèo
Lối đạo diệu huyền lần bước đến
Lợi tình danh tước hết còn đeo./-






(32)
Ngũ dục chứa đầy
Mà nói tôi đây
Duy trì chánh pháp
Thật chẳng khác nào
Người câm hay hát./-






(33)
Tâm thông vạn pháp thảy đều không
Tâm phật chúng sanh thể vẫn đồng
Chúng sanh mê chấp thành sai khác
Trăm kiếp nghìn đời cách bổn tông./-






(34)
Ngồi không thọ dụng của đàn na
Chẳng gắng tu hành phá lưới ma
Ngày kia thần thức lìa thân xác
Phải đọa tam đồ khổ lắm đa./-



Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Pháp kệ 29

LY DỤC
Ôi ! ngũ dục mi vô cùng ác độc
Bao chúng sanh đọa lạc cũng vì mi
Cũng vì mi mà tất cả tăng ni
Thời mạt pháp khó thoát ly tù ngục.
                   x   x   x
Sa địa ngục cũng vì mê ngũ dục
Ngạ quỷ kia đói khát cũng vì mi
Súc sanh nhiều nghiệp chướng sân si
Đều cũng bởi do mi làm gốc.
                   x   x   x
Ôi ngũ dục, mi thật là ác độc
Kẻ tu hành không đắc đạo cũng vì mi
Mi chính là nguồn gốc mê si
Bao tội ác cũng từ mi phát xuất.
                   x   x   x
Bao nhiêu não trần lao khó dứt
Nẻo tam đồ vô tận cũng vì mi
Ôi ! thật mi quá đổi hiểm nguy
Mi phá vỡ cả thành trì đạo đức.
                   x   x   x
Mi gây cảnh chiến tranh bằng bạo lực
Gieo đau thương tan tóc khắp năm châu
Thời văn minh mi được đứng đầu
Nên nhân loại càng đọa sâu hơn nữa.
                   x   x   x
Mi giam nhốt chúng sanh trong nhà lửa
Lại chính mi đóng cửa niết bàn
Ai bước chân đến chốn đạo tràng
Mi ngăn cản kéo lìa không cho bước.
                   x   x   x
Đấy mới kể đôi dòng sơ lược
Cũng biết mi độc ác đến dường nào
Lại bởi mi mà cửa đạo khó vào
Vì mi đã ngăn rào đóng cửa.
                   x   x   x
Thôi chẳng cần kể thêm chi nữa
Chỉ chừng ni cũng đủ biết rằng
Mi hiểm nguy độc hại vô ngần
Ai tỉnh ngộ phải cần xa lánh.
                   x   x   x
Nương về đạo chánh
Phạm hạnh dồi trau
Giữ phận tương rau
An bần lạc đạo./-

Pháp kệ 28

CẮT ÁI
Hưu gươm huệ đoạn lìa dây luyến ái
Lướt thuyền sen trở lại chốn quê xưa
Vui thanh bần an phận muối dưa
Tu thành đạo để đưa mê tình thoát khổ.
                     x   x   x
Dù gặp phải muôn ngàn điều cám dỗ
Vung gươm thần chém đứt dục tình ngay
Gặp muôn vàn thử thách đắng cay
Lòng kiên nhẫn không lay không chuyển.
                     x   x   x
Trước cám dỗ chỉ là đồ bọt biển
Thử thách kia chỉ gió thổi giữa hư không
Tâm vô sanh vững chắc như trụ đồng
Dù xúc cảm cũng không hề lay động.
                     x   x   x
Biết các pháp đều là hư vọng
Chẳng khác chi hoa đốm giữa hư không
Lại cũng như bọt nước giữa dòng
Mãi sanh diệt chẳng bao giờ cùng tận.
                     x   x   x
Tất cả pháp lòng không vướng bận
Tâm rỗng rang vắng lặng bất di
Các khách trần có đến có đi
"Chủ nhơn ông" bất di bất dịch.
                     x   x   x
Trước ngũ dục lòng không sanh ham thích
Gặp ác duyên mà vẫn cứ vô tâm
Chỉ một niềm hướng về đạo cao thâm
Thương sanh chúng nên tầm phương cứu độ.
                     x   x   x
Thương sanh chúng đắm chìm trong bể khổ
Nên thuyền từ chẳng ngớt rước đưa
Đưa muôn loài về đến chốn quê xưa
Đưa cho hết chẳng còn thừa còn sót.
                     x   x   x
Khiến tất cả cùng nhau nối gót
Đấng từ bi, tự giác giác tha
Giác đến khi dứt hết tự tha
Thì giác hạnh mới là viên mãn.
                     x   x   x
Đồng qua bờ bỉ ngạn
Ấy cũng gọi quê xưa
Không còn mãi say sưa
Trong ba nhà lửa cháy./-



Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011

Pháp kệ 27

THOÁT TỤC
Lòng đã quyết lánh xa vòng tục lụy
Bả lợi danh mùi phú quý chẳng ham
Đã quyết tâm diệt bỏ tâm phàm
Thành chánh quả mới toại nguyện phỉ chí.
                     x   x   x
Đem tất cả một lần ra bố thí
Cho chúng sanh thọ dụng chẳng riêng dùng
Của mình là của cả chúng sanh chung
Bỏ tất cả để đủ đầy tất cả.
                     x   x   x
Tứ đăng tâm từ, bi, hỉ, xã
Thường hành luôn chẳng dạ lãng sao
Bao vô minh phiền não trần lao
Thường trừ diệt chẳng cho sanh khởi.
                     x   x   x
Hằng thường nhớ đấng cha lành đang trông đợi
Ngày lẫn đêm chẳng giây phút nào nguôi
Cha con đành cách trở xa xôi
Từ vô thỉ vẫn chưa hề tái ngộ.
                     x   x   x
Thương sanh chúng chưa tìm ra quang lộ
Liền tái lại để cứu khổ chúng sanh
Dạo khắp nơi để ban rãi pháp lành
Kêu tất cả cùng nhau về cố quán.
                     x   x   x
Đời giả tạm hãy mau nhàm chán
Chớ đắm mê bờ bỉ ngạn khó qua
Muốn thoát ly khổ thống hằng sa
Phải kiếp kiếp lìa xa ngũ dục.
                     x   x   x
Tuy sống giữa cõi đời trần tục
Lòng luôn luôn nhớ tưởng quê xưa
Vui thanh bần vui phận muối dưa
Sống tu đạo, thác về lạc quốc.
                     x   x   x
Thân tứ đại dẫu còn hay mất
Phó thác cho định luật vô thường
Tâm chẳng hề mến tiếc vấn vương
Lẽ sống thác chỉ là thường sự.
                     x   x   x
Sống tự tại sống đời vô tư lự
Dẫu mất còn thành bại chẳng bận tâm
Dẫu nhục vinh suy thạnh cũng vô tâm
Biết tất cả nhưng lạnh lùng với tất cả.
                     x   x   x
Được vô ngại là vì tâm đại xã
Không mê lầm trụ chấp pháp hữu vi
Biết vô thường có hiệp có ly
Có sanh diệt, có gì đâu trụ chấp.
                     x   x   x
Không trụ chấp nên không còn che lấp
Mây vô minh chẳng dẹp tự tan
Tánh chơn thường hiển hiện rõ ràng
Đây mới thiệt niết bàn tịch diệt.
                     x   x   x
Nay viết lên đôi dòng tâm huyết
Nhắn gửi cùng thiện hữu gần xa
Cùng chúng sanh chung ở một nhà
Nhà lửa cháy hãy mau ra khỏi.
                     x   x   x
Đấng cha lành mòn mỏi
Chờ đợi đứa con yêu
Lòng quặn thắt trăm chiều
Cùng con yêu xa cách
Nơi tha phương đất khách
Con trẻ mãi miệt mài
Theo sắc tài danh lợi
Lòng cha nhớ nào phai
Thôi thôi chớ mê say
Theo dục trần cuồng dại
Hãy về với Như-lai
Để hưởng đời tự tại./-





Pháp kệ 26

CHIẾN TRANH
Chiến tranh hởi mi bạo tàn chi lắm thế ??
Bao sanh linh điêu đứng cũng vì mi
Cõi đời này đã đau khổ thế ni
Mà mi lại còn tăng thêm đau khổ.
                 x   x   x
Mi gây cảnh thịt rơi và máu đổ
Gieo đau thương, gieo tang tóc lầm than
Chiến tranh ơi sao mi quá bạo tàn ??
Hơn tất cả bạo tàn trên thế giới.
                 x   x   x
Ta phải dừng lại chớ đừng nên tiến tới
Cảnh hòa bình nhân loại đang khát khao
Mi phải thương tất cả đồng bào
Không phân biệt màu da chủng tộc.
                 x   x   x
Cảnh trần thế sẽ không còn thảm khốc
Khắp năm châu đều vui cảnh thái hòa
Cả muôn dân đều lạc nghiệp âu ca
Tình nhân loại càng đậm đà tha thiết.
                  x   x   x
Đây tất cả những lời tâm huyết
Mi có hay và có biết chăng là
Có nghe chăng tiếng rên rĩ khóc la
Của nhân loại trong khắp cùng bốn bể.
                  x   x   x
Cõi trần thế vì mi thành đẫm lệ
Cảnh đau buồn vì tử biệt sanh ly
Bao gia đình tan nát cũng vì mi
Nhà thế giới cũng vì mi mà sụp đổ.
                  x   x   x
Mi là ác quỷ đem muôn ngàn thống khổ
Cho nhơn sanh trên khắp quả địa cầu
Kể làm sao xiết cảnh thảm sầu
Cùng tang tóc do mi gieo rắc.
                  x   x   x
Với nhân loại mi thật là oán tặc
Là tên thù bất cộng đái thiên
Cũng bởi bao cuồng vọng đảo điên
Của nhân loại mới thành ra chinh chiến.
                  x   x   x
Muốn mau thực hiện
Thế giới hòa bình
Dứt cảnh đao binh
Phải bình tâm trước
Đừng nên đuổi rượt
Bóng huyễn văn minh
Mỗi người chiến đấu với mình
Ấy là xây dựng hòa bình thế gian/.-

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Pháp kệ 25

VĂN MINH
Văn minh người là bạn hiền của nhân loại
Người cũng là ác quỷ ở trần gian
Người gây ra biết bao cảnh bạo tàn
Ngươi hung ác hơn muôn ngàn hung ác.
                     x   x   x
Nhà thế giới cũng vì mi tan nát
Luật tuần hoàn mi rút ngắn như chơi
Bao nhân sinh phải điêu đứng tơi bời
Thời mạc hạ cũng vì ngươi mà có.
                     x   x   x
Người là kẻ ngăn đường lấp ngõ
Bao thiện nhân muốn bước đến đạo mầu
Ngươi gieo tang thương gieo cảnh thảm sầu
Cõi trần thế vì ngươi thành nghĩa địa.
                     x   x   x
Ôi văn minh ôi thật là mai mỉa
"Đạo thành đời" cũng bởi nghĩa văn minh
Bao tăng ni phải chịu trầm mình
Nơi biển đọa cũng vì "văn minh hóa".
                     x   x   x
Đạo đời đều sa đọa
Cũng bởi quá văn minh
Bao cảnh tan tóc đao binh
Đều do văn minh làm chủ
Phải chi ai ai cũng đồng chấp thủ
Nơi áo mũ văn minh
Văn minh hoàn toàn vô tội
Văn minh hướng nội là văn minh
Nếu văn minh kia tự chạy theo bên ngoài                là văn minh đọa./-

Pháp kệ 24

BẠN TRẺ
Hởi bạn trẻ thời văn minh tân tiến
Tìm đâu ra lý tưởng của cuộc đời ?
Đắm mình trong biển khổ đầy vơi
Tầm đâu đặng cuộc đời đầy ý vị ?
                 x   x   x
Đời tu sĩ không phải đời ủy mị
Thói văn minh mới thật thói ươn hèn
Càng văn minh càng tranh đấu đua chen
Theo bóng huyễn hết một đời vô vị.
                 x   x   x
Mê tài sắc là chuốc thêm sầu lụy
Ham lợi danh tự biển khổ trầm mình
Còn bận lòng vì hai chữ nhục vinh
Còn đảo lộn trong thất tình lục dục.
                 x   x   x
Hởi bạn trẻ muốn tìm ra chơn phúc
Hãy quên mình quên tất cả lợi danh
Quên sắc tài, không đoái tưởng nhục vinh
Bao nhựa sống chảy dồn về lý tưởng.
                 x   x   x
Bao tâm trí chỉ một niềm hướng thượng
Tự cứu mình, cứu tất cả chúng sinh
Chỉ bước đi trên nẻo thiện lành
Đây lý tưởng của cuộc đời giác ngộ.
                 x   x   x
Mưa pháp nhuần cam lộ
Rưới mát cả lòng khô
Miệng thường niệm nam mô
Tâm hướng về quang lộ./-





Pháp kệ 23

THIỀN ĐỊNH
Rừng thiền biển định
Tịch tịnh vô vi
"không"  "có" đều ly
"giả"  "chân" chẳng thật
Đủ đầy "tam mật"
Vạn pháp như như
Muốn rõ thực hư
Suy tư chẳng thấu
Huệ mầu vô lậu
Ly cấu phát sanh
Thiếu kiến đành rành
Chẳng sanh phân biệt
Không còn sanh diệt
Theo cảnh sở duyên
Dứt hết phan duyên
Ngoại "thiền"  nội "định"
Giả danh thiền định.

Pháp kệ 22

ẨN TU
Sơn lâm cảnh tịnh thú làm sao
Sao khách hồng trần chẳng khát khao
Khát khao lợi tình muôn thống khổ
Khổ hạnh ly trần sướng biết bao !
                x   x   x
Biết bao sanh chúng nhiễm trần lao
Phiền não chất chồng tợ núi cao
Bởi dưng rong ruổi theo trần cảnh
Chẳng thích thanh bần hướng đạo cao.
                x   x   x
Đạo cao tỏ ngộ dứt trần lao
Mặt nhựt chơn-như khắp chiếu làu
Vô minh phiền não không còn dấy
Lộ tánh chơn thường hết khổ đau.
                x   x   x
Khổ đau thoát khổ độ mê tình
Qua biển luân hồi hết tử sinh
Tự tại an vui miền lạc cảnh
Không vướng lợi tình với nhục vinh.
                x   x   x
Nhục vinh hư huyễn trói quần sinh
Ghét nhục ham vinh ấy thế tình
Thăng trầm biển khổ vì vinh nhục
Bao kẻ bỏ mình bởi nhục vinh.
                x   x   x
Nhục vinh mi ác nghiệt chi ?
Bao nhiêu sanh chúng cuồng si tại mày
Bao nhiêu nghiệp ác tạo gây
Bao nhiêu sanh chúng đọa đày bởi mi.
                x   x   x
Bởi mi là gốc khổ sầu bi
Trí giả giác ngộ thoát ly khỏi mày
Sanh ra giữa cõi tạm này
Hiệp tan mi cũng như mây giữa trời.
                x   x   x
Giữa trời mây phải tơi bời
Khi cơn gió lạnh đến thời thổi mây
Mày đi mày đến mặt mày
Ta đây vẫn sống những ngày vô tư.
                x   x   x
Vô tư với cảnh phù vân
Hơn thua được mất chẳng còn bận tâm
Vui cùng diệu pháp thậm thâm
Bao nhiêu phiền não mê lầm tiêu tan.
                x   x   x
Vui đời hao nội mây ngàn
Thoát ly bao cảnh phủ phàng thế gian
Chẳng còn thống khổ lầm than
Không còn chịu cảnh trái ngang phủ phàng.
                x   x   x
Vui chịu cảnh cơ hàn
Quên giàu sang phú quý
Lánh xa vòng tục lụy
Xem thường cảnh hiệp tan.

Pháp kệ 21

HÒA BÌNH
Hỡi bá tánh lòng có nghe chăng nhỉ ?
Tiếng khóc than rền rĩ của muôn dân
Lửa giặc loàn bốc cháy bởi tham sân
Sao chẳng kíp tiến dần vào nẻo thiện ?!
                     x   x   x
Thôi thôi chớ có nói suông ngoài lỗ miệng
Phải thực hành mới cần thiết ở tương lai
Cứ nói suông nên máu vẫn đổ hoài
Muốn thành tựu phải ra tay thực hiện.
                     x   x   x
Nếu cứ mãi nói suông ngoài lỗ miệng
Chẳng khác gì khen ngợi mà chẳng ăn
Rốt cuộc rồi vẫn chết đói nhăn răng
Muốn hết đói phải ăn liền mới được.
                     x   x   x
Tự mình phải ra tay làm trước
Rồi khuyên người mới được thành công
Nói chẳng làm như gió thổi hư không
Nói muôn kiếp vẫn trong phần lý thuyết.
                     x   x   x
Nay nhắn nhủ đôi lời tâm huyết
Cùng bốn phương thiện hữu trí nhân
Muốn cứu nàn cho trăm họ muôn dân
Hãy dập tắt lửa tham sân trước đã.
                     x   x   x
Cùng tất cả người quen kẻ lạ
Đều cùng chung huynh đệ một cha
Nở lòng nào xáo thịt nồi da
Mà chẳng dạ xót xa đau đớn.
                     x   x   x
Lửa chinh chiến càng ngày càng cháy lớn
Cháy lan ra khắp cả mặt địa cầu
Gieo bi thương gieo tang tóc thảm sầu
Khắp bãi chiến ngàn đầu lâu rơi rụng.
                     x   x   x
Đèn chánh pháp dầu khô tim lụn
Lửa tham tàn càng lúc càng cao
Khắp nơi tuôn chảy máu đào
Cơ tận diệt không thể nào tránh khỏi.
                     x   x   x
Nếu tất cả chúng sanh trong tam cõi
Biết phục tùng theo tiếng gọi từ bi
Cõi trần gian sẽ hết cảnh loạn ly
Trong tam giới sẽ không còn chinh chiến.
                     x   x   x
Vậy bá tánh hãy cùng nhau thực hiện
Cõi thanh bình ở tận cõi lòng thanh
Dứt tham sân là tắt lửa chiến tranh
Hãy nổ lực bình tâm mình trước đã.
                     x   x   x
Lời chí thiết nhắn khuyên cùng tất cả
Muốn hòa bình hãy khá bình tâm
Hãy quay về diệu pháp thậm thâm
Trừ tam độc dứt mê lầm hung ác.
                     x   x   x
Đem hung ác để diệt trừ hung ác
Chẳng khác gì lửa cháy lại thêm dầu
Khắp nơi nơi trên quả địa cầu
Toàn là cảnh đổ dầu vào lửa cháy.
                     x   x   x
Lửa chiến tranh chẳng bao giờ ngừng cháy
Nếu lòng người còn bạo ác, tham, sân
Phải chi ai cũng mở rộng lòng nhân
Thì ắt được thái bình trong nháy mắt.
                     x   x   x
Lửa chiến tranh chẳng bao giờ dập tắt
Nếu mọi người chẳng chịu gắng tu tâm
Chẳng quay về với đạo lý cao thâm
Để tự giác mối mê lầm của bản ngã.
                     x   x   x
Ôi bao cảnh chiến tranh giặc giả
Do lòng người điên đảo vô minh
Lại tự xưng là tiến bộ văn minh
Không tự biết chính mình là oán tặc.
                     x   x   x
Hởi bá tánh muốn ra tay trừ giặc
Hãy trừ ngay sáu giặc ở nơi mình
Do viễn ly lục dục thất tình
Chính xây dựng hòa bình cho thế giới.
                     x   x   x
                    Hãy mau lên
                    Thời gian không chờ đợi
                    Máy tạo chẳng ngưng quay
                    Hãy khá mau ra tay
                    Dặm trường xa diệu vợi ...



Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

Pháp kệ 20

DU PHƯƠNG


Y phấn tảo dạo ta-bà khắp chốn
Bình bát không nuôi dưỡng tấm thân hèn
Đi xin ăn là khêu tỏ ngọn đèn
Đèn chánh pháp của Thích-Ca từ phụ.
                  x   x   x
Ngày một bửa cũng vừa no đủ
Làm phước điền cho tất cả chúng sanh
Đi khắp nơi để ban rãi pháp lành
Kêu sanh chúng mau trở về quang lộ.
                  x   x   x
Kêu sanh chúng hãy mau về tịnh độ
Gần Như-lai thích thọ pháp thậm thâm
Để phá tan phiền não mê lầm
Thành chánh quả đáo ta-bà độ chúng.
                  x   x   x 
Nương tam muội xuất sanh ngàn diệu dụng
Tùy căn duyên phổ độ khắp muôn loài
Vào trần gian mà chẳng nhiễm sắc tài
Cùng danh lợi thảy đều không vướng bận.
                   x   x   x
Thể theo nguyện từ bi vô tận
Chỉ một niềm độ thoát chúng sanh chung
Giữ một lòng như nhứt thủy chung
Gặp thử thách cũng chẳng hề thay đổi.
                   x   x   x
Vì thương chúng mãi tạo gây tội lỗi
Nên không riêng an dưỡng niết bàn
Dẫu gặp bao cay đắng khổ nàn
Cũng dũng kiện lao mình vào sanh tử.
                   x   x   x
Hởi trí giả hãy cùng nhau xét thử
Hạnh nguyện kia đáng bắt chước hay không
Nếu đáng thì đừng có ruổi dong
Theo tài sắc cùng lợi danh luống dỗi.
                   x   x   x
Muốn chóng được thoát ra nhà tối
Lòng từ bi phải mở rộng bao la
Nương từ bi ra khỏi ái hà
Dìu sanh chúng lánh xa nhà lửa cháy.
                   x   x   x
Bởi thực hiện từ bi vô ngại
Nên vẫn thường qua lại tử sanh
Trong lợi danh mà chẳng nhiễm lợi danh
Trong tài sắc mà vẫn lìa tài sắc.
                   x   x   x
Thấy sanh chúng bị não phiền ép ngặt
Lòng từ bi quặn thắt từng cơn
Lo kiếm tìm diệu dược linh đơn
Chữa cho bệnh trầm kha khó chữa.
                   x   x   x
Thương chúng sanh mãi vui đùa trong nhà lửa
Quên hiểm nguy quên tai nạn khổ nạn
Cùng sống chung ác thú hổ lang
Dù kêu réo cũng tai ngơ mắt lấp.
                   x   x   x
Khi gặp phải muôn ngàn nguy ngập
Đành bó tay chịu chết uổng oan
Bởi trước kia gác bỏ bao lời vàng
Nên phải thành ra nông nổi.
                   x   x   x
Ôi thế thì chúng sanh có lỗi
Hay Phật thiếu từ bi ?!!
Chúng sanh hãy nghĩ kỹ đi !
Hãy mau tỉnh ngộ thoát ly mê lầm
Vui khổ đều do tự tâm
Niết bàn, sanh tử do tâm hiện bày./-







Pháp kệ 19

TỪ BI


Thương chúng sanh còn say trong cảnh mộng
Cõi hồng trần còn mê đắm chẳng ra
Biết bao giờ mới tỉnh giấc nam kha
Nương thuyền giác lướt qua bờ bỉ ngạn.
                     x   x   x
Ôi ! Bỉ ngạn đầy vui tươi sáng lạn
Không vướng trần, không ảo ảnh phù vân
Đã xa lìa danh lợi ái ân
Bi, Trí, Dũng vẹn toàn không thiếu sót.
                     x   x   x
Không còn cảnh chết ruồi vì mật ngọt
Bao thăng trầm thế sự cũng đều không
Hết ngông cuồng theo bóng huyễn ruổi dong
Nơi tịnh lạc trường tồn bất diệt.
                     x   x   x
Nay nhắn nhủ đôi lời tha thiết
Kẻ hữu duyên có biết chăng là ?!
Đã biết liền tỉnh giấc nam kha
Cảnh trong mộng toàn là giả dối.
                     x   x   x
Đầu cúi lạy cầu xin sám hối
Cùng mười phương tam phật thế tôn
Bấy lâu nay tội lỗi dập dồn
Nay tỉnh ngộ không còn tái phạm.
                     x   x   x
Ngài là đấng thiền môn mô phạm
Dắt quần sanh biết rõ lối đi
Cứu mê tình sớm được thoát ly
Tam đồ khổ do "si" làm gốc.
                     x   x   x
Thương sanh chúng không nài khổ nhọc
Vào tử sanh cứu độ muôn loài
Dù tán dương công đức của phật ngài
Vô lượng kiếp cũng không sao cùng tận.
                     x   x   x
Nay nhứt quyết một lòng tinh tấn
Lo tu hành để đền đáp thâm ân
Diệt tâm phàm, diệt tánh ngã nhân
Đem bi, trí để cúng dâng chư phật.
                     x   x   x
Thế mới gọi cúng dường chân thật
Phật dụng tâm chẳng dụng bề ngoài
Muốn cúng dường tam thế Như-lai
Phải chung thủy đừng sai bổn nguyện.
                     x   x   x
Dù dâng cúng cả đền đài cung điện
Cũng không bằng một niệm từ bi
Cũng không bằng đem ngũ giới tam quy
Truyền trao kẻ mê si lãnh thọ.
                     x   x   x
Phật thương chúng sanh dường con đẻ
Muốn cúng dường ngài phải cứu độ chúng sanh
Hoặc quyết tâm quyết chí tu hành
Để sớm được trở về nguyên quán.
                     x   x   x
Lòng từ bi bao la vô hạn
Cùng Như-lai hiệp nhứt không hai
Lại dung thông khắp cả muôn loài
Một tánh giác đại đồng nhất thể.
                     x   x   x
Năng bố thí lòng nên câu nệ
Dù oán thân bình đẳng như nhau
Chẳng khác chi mặt nhật chiếu làu
Soi bình đẳng không phân tối sáng.
                     x   x   x
Đưa chúng sanh qua bờ bỉ ngạn
Được an vui thoát khổ trầm luân
Mà vẫn không thấy có ngã nhân
Năng pháp sở tâm luôn không tịch.
                     x   x   x
Hành bi nguyện bất di bất dịch
Vào tử sanh mà chẳng bị tử sanh
Còn chúng sanh nên quả phật chưa thành
Thề độ tận muôn loài thành phật trước.
                     x   x   x
Rằng sanh chúng còn trong vòng phiền trược
Ta vẫn còn từ khước quả Như-lai
Nẻo luân hồi ta vẫn vãng lai
Để cứu độ muôn loài thoát khổ.
                     x   x   x
Thuyền bát nhã không bao giờ ngừng đỗ
Mãi rước đưa chẳng ngớt tay chèo
Chính ta là thuyền trưởng giữ lái lèo
Đưa sanh chúng bước lên bờ giác ngộ.
                     x   x   x
Khiến tất cả về nơi tịnh độ
Ta mới tròn bổn nguyện từ bi
Bởi không còn một chúng mê si
Cõi cực lạc ta mới về an dưỡng.
                     x   x   x
Dứt đường tư tưởng
Bặt tướng nói năng
Các pháp vững trân
Pháp thân thường trụ
Là nơi quê ngụ
Tất cả thánh phàm
Hết nói hết làm
Vô vi tịch diệt
Giả thiệt không còn
Có không đều dứt
Đệ nhứt nghĩa đế./-



Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Pháp kệ 18

VÔ VI


Rằng tìm đạo ở âm thinh sắc tướng
Chẳng khác gì bắt bóng giữa hư không
Đạo vô ngôn đạo ở tại lòng
Muốn ngộ đạo phải xa lìa xác huyễn.
                  x   x   x
Khắp pháp giới đạo mầu đều hiển hiện
Một vi trần đủ thế giới mười phương
Dứt tử sanh dứt ba cõi sáu đường
Tất cả pháp đều là phật pháp.
                  x   x   x
Đời nay tu thật là phức tạp
Tu lợi danh, tu miệng chẳng tu lòng
Rồi mê si nên cứ mãi đèo bồng
Theo vật chất cùng văn minh tân tiến.
                  x   x   x
Miệng nói là mình phương tiện
Phải tùy nơi để hóa độ chúng sanh
Lọt vào vòng cương tỏa lợi danh
Mà vẫn mượn chữ từ-bi bào chữa.
                  x   x   x
Nào có biết mình ở trong nhà lửa
Thì làm sao cứu giúp chúng sanh ra
Cùng chúng sanh chung nhốt một nhà
Đồng chết cháy chớ kêu la than khóc.
                  x   x   x
Bao lời vàng Đức Thế Tôn khổ nhọc
Nói ra trong kinh điển vẫn còn ghi
Tại vì mê nên chẳng chịu thực thi
Nên phải chịu đắm mình trong biển khổ.
                  x   x   x
Ai thức tỉnh tìm ra quang lộ
Vừa độ mình vừa độ cả chúng sanh
Hãy xa lìa tài sắc lợi danh
Chỉ một dạ từ bi thương bá tánh.
                   x   x   x
Thương bá tánh nên thị thành xa lánh
Tìm vào non để ẩn tích mai danh
Chỉ nhất tâm quyết chí tu hành
Cho đắc quả để hoằng khai hộ pháp.
                    x   x   x
Dù gặp phải cuồng phong bão táp
Vẫn một lòng vững chí không nao
Vững như trồng, vững như núi địu cao
Mưa, bão, sấm vẫn không hề lay chuyển.
                    x   x   x
Dù sống chết cũng giữ tròn bổn nguyện
Dù nhục vinh chỉ tự biết lấy mình
Cũng đôi khi lấy nhục làm vinh
Bất chấp mọi tình thân thế thái.
                     x   x   x
Tâm thường được thong dong tự tại
Vui đạo mầu, đàm tiếu gác ngoài tai
Thường phản quang, diện mục bổn lai
Nuôi chí nguyện đạo thành độ chúng.
                     x   x   x
Khen hay chê chẳng hề để bụng
Ghét cùng thương cũng chẳng bận tâm
Xót thương cho những kẻ mê lầm
Nguyện chứng quả sẽ độ người ấy trước.
                     x   x   x
Tâm vô trụ không còn phiền trược
Được không mừng mất cũng chẳng lo
Vật chất không còn chấp giữ bo bo
Hạnh tri túc đủ đầy tất cả.
                     x   x   x
Thân nhân cũng như người xa lạ
Tâm yêu thương bình đẳng không hai
Lòng từ bi trùm phủ muôn loài
Thấy tất cả cùng chung bản thể.
                     x   x   x
Đối với tất cả không còn ác tệ
Lòng yêu thương chẳng làm khổ một ai
Thấy người lâm phải cảnh đắng cay
Lòng đau xót như ai banh xé.
                     x   x   x
Gặp ai lỡ trợt chân ngã té
Liền mau tay nâng đỡ dắt dìu
Làm ơn mà lòng chẳng tự kiêu
Lại cũng chẳng mong người đáp lại.
                     x   x   x
Năng làm phước mà lòng hằng tự tại
Bởi không còn trụ trước ở hư danh
Cũng không mong vụ lợi cho mình
Tâm đã xã lợi, tình, danh tiếng.
                     x   x   x
Lại cũng chẳng khoe khoang ngoài miệng
Hoặc ganh hờn ác khẩu tạo gây
Ban vui người, mình được vui lây
Thế cũng đủ không cần chi khác.
                     x   x   x
Được như thế tiền rừng biển bạc
Không sánh bằng làm phước một giây
Ai muốn tìm chơn phúc chính đây
Đây mới thật con đường chơn phúc.
                     x   x   x
Tâm không còn trụ trước
Theo vọng huyễn bên ngoài
Thường niệm chữ Như-lai
Độ muôn loài thoát khổ./-





Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

Pháp kệ 17

GIỮ GÌN TAM NGHIỆP
KHẾ HIỆP CHƠN NHƯ
TÂM THỂ TỊCH HƯ
THƯỜNG CƯ TỊNH ĐỘ

Pháp kệ 16

CẢNH TỈNH


Cả kêu sanh chúng thức huỳnh lương
Chớ mãi đắm say giấc mộng trường
Cõi đời giả tạm mau nhàm chán
Mê đắm làm chi khổ đoạn trường.
                    x   x   x
Đoạn trường vì bởi cảnh biệt ly
Công danh phú quý có vui gì
Chồng con nhà cửa như tù ngục
Giam nhốt muôn đời khó thoát ly.
                    x   x   x
Thoát ly cõi tạm để về quê
Từ phụ ngóng trông lắm não nề
Bấy lâu con trẻ vì ngu dại
Xứ lạ rong chơi chẳng trở về.
                    x   x   x
Trở về đoàn tụ với Như-lai
Thoát cảnh trầm luân hết đắng cay
Hưởng đời an lạc không sầu khổ
Cõi tạm hồng trần hết đắm say.
                    x   x   x
Đắm say trần lụy khổ vô cùng
Như bị giam cầm chốn lãnh cung
Ngày đêm chẳng chút nào vui sướng
Chỉ thấy thê lương với não nùng.
                    x   x   x
Não nùng thế sự thạnh rồi suy
Vinh nhục nhục vinh chẳng khác gì
Như mây tan hiệp vì cơn gió
Lắm cảnh vui buồn bởi hiệp ly.
                    x   x   x
Hiệp ly ly hiệp chẳng bền lâu
Ly hiệp hiệp ly lắm khổ sầu
Đảo điên tâm trí vì ly hiệp
Hiệp đạo ly trần hết khổ đau.
                    x   x   x
Khổ đau vì bởi hiệp trần duyên
Dứt bỏ vọng duyên hết não phiền
Không vui, không khổ là chơn phúc
Tam muội, chơn như đắc hiện tiền./-