phat-thich-ca

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

KHAI DUYÊN QUẢNG ĐỘ

Cao phi :
Mậu Thìn tân niên
Minh sư quyết chuyển pháp thiền tông
Diệu thiền ly tâm
Nên thân cảnh dẫu có mà không
Chẳng còn ngã chấp chi hết
Trong ngoài không dính tâm tướng
Diệu tâm hiện hành
Nên tứ trí tựu thành viên dung
Diệu tâm hiện hành
Nên tứ trí tựu thành viên dung.
Nói lối :
Năm Đinh Mão gặp nhiều biến cố
Sang Mậu Thìn quảng độ pháp duyên
Pháp ly tâm thể dụng diệu huyền
Là giáo ngoại biệt truyền "Vô trụ"
Pháp báo hóa tam thân đầy đủ
Định Huệ Bi thường trụ bất ly
Cũng gọi là tâm pháp vô vi
Giúp pháp tử hồi quy tự tánh
Lìa phương tiện không còn cứu cánh
Nên thiền sư tuyệt thánh siêu phàm
Lấy trần lao làm tịnh độ già lam
Nên chẳng trụ chùa an tịnh thất
Tâm vô niệm chính là tâm phật
Mới là tâm chơn thật bất hư
Cũng gọi là phật tánh chơn như
Khi thể nhập thì dứt trừ vọng tưởng
Quay gươm huệ dẹp trừ ma chướng
Nương gậy thiền định hướng tây phương
Dẫu lại qua sáu nẻo vô thường
Vẫn an trụ chơn thường bất biến
Xem các pháp khác gì mộng huyễn
Tánh như lai hiển hiện ly trần
Dẫu tùy duyên ứng hiện hóa thân
Vẫn thường trụ pháp thân thanh tịnh
Tâm vô trụ một trần chẳng dính
Pháp ly tâm bá bệnh tiêu trừ
Tỏ lý mầu mới gọi Minh sư
Đã vĩnh viễn giã từ bến mộng
Thấy sanh chúng chịu nhiều khổ thống
Bởi mê lầm nhận vọng làm chơn
Nên không còn ẩn dật lâm sơn
Đi khắp chốn khảy đờn diệu pháp
Vẫn thường trụ kim cang bảo tháp
Dẫu cuồng phong bão táp không lay
Luôn an nhiên tự tại tháng ngày
Tùy cơ cảm nắm tay dìu dắt
Về cổ quán đi theo đường tắt
Nên không còn lục tặc nhiễu nhương
Luôn cận kề từ phụ pháp vương
Để nghe pháp cúng dường lễ bái
Khi xúc cảnh tâm vô quái ngại
Lúc thanh nhàn tự tại thong dong
Kẻ hữu duyên mới gặp nhập dòng
Người bạc phước sanh lòng nghi hoặc
Bởi không thích đi theo đường tắt
Nên vòng vo tam quốc quanh co
Nhưng chẳng may lỡ một chuyến đò
Khó thoát khỏi cái lò sanh hóa
Cũng vì quá chấp nê bản ngã
Nên khó nghe bát nhã lý mầu
Chẳng biết rằng diệu pháp cao sâu
Khi tỏ ngộ thì hồi đầu thị ngạn
Khi tỏ ngộ thì tâm đăng bừng sáng
Cả trong ngoài tỏ rạng quang minh
Bởi kém duyên nên chẳng có lòng tin
Và dấy khởi vọng tình điên đảo
Cộng thêm tánh lăng loàng kiêu ngạo
Khinh thường ngôi tam bảo chí tôn
Nên phải đành xa cách thiền môn
Trãi nhiều kiếp vùi chôn phật tánh
Khi gặp kẻ cứng đầu ương ngạnh
Xử dụng đòn không đánh mà đau
Nên phải đành lặng lẽ đi mau
Cũng không dám dự vào pháp hội
Thương những kẻ lầm đường lạc lối
Mãi đi vào bóng tối vô minh
Luôn sống trong lục dục thất tình
Nên không tự biết mình chi hết.
Vọng cổ :
Trãi nhiều kiếp phải chịu trôi lăn bò lết trong sáu nẻo vô thường... khó về lạc quốc cố hương, khó được bái kiến từ vương mẹ hiền, khó mong tháo gỡ xích xiềng, thoát ra nhà lửa ba miền tử sanh, cũng vì chấp tướng chấp danh chấp không chấp có biến thành si mê, chấp ngã chấp pháp nặng nề nên đành cách biệt bồ đề tánh không.
Nhiều đời quên mất chủ ông, bỡi theo trần cảnh ruỗi dong không ngừng, nơi mình sẵn có chúa xuân mà không tự biết xoay lưng với ngài.
Trãi bao tháng rộng năm dài, lợi danh tài sắc miệt mài chẳng buông, thế nên bỏ gốc quên nguồn chạy theo bào ảnh diễn tuồng tang thương gây ra lắm cảnh đoạn trường quanh đi quẩn lại sáu đường khó ra.
Nay đà gặp đạo Ma ha, hãy mau tỉnh ngộ vào nhà kim cang, thân tâm an trụ đạo tràng, mê đồ vĩnh biệt phục hoàn giác nguyên.
Ngâm thơ :
Đến ngày quảng độ pháp duyên
Hoằng khai diệu pháp ngộ liền sát na
Tây phương ở tại ta bà
Niết bàn ở tại ba nhà tử sanh
Nhân duyên phước đức căn lành
Cả ba gồm đủ sẵn dành pháp trân
Hữu duyên xa mấy cũng gần
Vô duyên đối diện vạn phần phân ly
Tắm mình trong suối từ bi
Kẻ khô người ướt là tùy căn duyên./-



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét