phat-thich-ca

Thứ Ba, 11 tháng 10, 2011

ẾCH NGỒI ĐÁY GIẾNG

Nói lối :
Bao năm tháng ngồi nơi đáy giếng
Suốt đêm ngày chỉ nghe tiếng bạn đồng hương
Hai mươi bốn giờ thọ đủ khí âm dương
Lấy trùng dế làm cao lương mĩ vị.
Vọng cổ :
Trời nắng hạn trông chờ thiên chỉ, liền cất tiếng kêu báo hiệu trận mưa rào... giúp đỡ muôn dân bá tánh đồng bào, mà lòng chẳng tự cao tự mãn, ngồi một chỗ quanh năm suốt tháng, chẳng kết giao cùng bầu bạn gần xa. Đáy giếng sâu là vũ trụ quê nhà, lòng đất lạnh là giang sơn đất nước. Ngày huyên náo không dám ló đầu ra phía trước, đêm vắng tanh mới lên khỏi mặt nước ngắm sao trời...
Giữa đêm khuya không một bóng người nghe thì thầm lác đát giọt sương rơi vài tinh tú phản chiếu sáng ngời trên mặt nước, bổng xuất hiện ngọn đèn phía trước, linh cảm rằng đó là người soi ếch oan gia, mới vội vàng lặng xuống nước để thoát thân. 
Sơn đông hướng mã :
Nơi dung thân dòng giống ếch lâu đời, dù sanh tử chẳng rời xa, lòng giếng nóc trời xanh bao tháng năm ẩn náo nơi này mưa rào... nước đầy...
Vọng cổ :
Rồi bổng nhiên đất bằng dậy sóng dòng nước lụt cuốn trôi đi phiêu bạt bốn phương trời... lòng giếng cũ ngày xưa vĩnh viễn xa rồi giúp tôi thoát khỏi cuộc đời nhỏ hẹp. Mở mắt nhìn trời đất rộng bao la tôi cảm thấy mình vô cùng bé nhỏ. Nguồn chơn lý từ đây sáng tỏ, tự thân tâm rời bỏ mê lầm, tục rằng họa phước do tâm, trời cao đất rộng khó tầm ai ơi, chờ khi đúng tiết hợp thời, tự nhiên biến cuộc đổi dời ắt nên, luật này xin chớ lãng quên, dẫu tâm lựa chọn hư nên do trời, ếch ngồi đáy giếng trọn đời, nhờ cơn bão lụt dạo chơi hải hồ.Những ai muốn thoát mê đồ, chớ nên chấp thủ nấm mồ chủ quan, vô minh muốn được tiêu tan, hãy nên mở rộng nhãn quang mà nhìn đời./-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét