phat-thich-ca

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

Pháp kệ 133

KHUYẾN TU
Hồng trần giả mộng
Thế sự đa đoan
Hởi kẻ khôn ngoan
Xa lìa chớ mến
Thuyền từ cập bến
Hãy khá xuống mau
Dứt hết khổ đau
Không còn phiền não
Qua cơn khảo đảo
Gió động ba đào
Vững chí không nao
Chóng vào bến giác
Mùa đông xơ xác
Xuân lại um tùm
Như nhứt thủy chung
Đạo mầu ắt đến
Những ai rù quyến
Gác bỏ ngoài tai
Diện mục bổn lai
Hằng thường phản chiếu
Những lời đàm tiếu
Chớ khá bận tâm
Thương chúng mê lầm
Chẳng nên thù oán
Những lời tán thán
Cũng chớ thích ưa
Giữ phận muối dưa
Thường hằng bình đẳng
Biển lòng yên lặng
Vạn pháp tỏ soi
Chẳng nhọc tìm tòi
Như trăng đáy nước
Bao điều nguyện ước
Thường phải nhớ luôn
Sau trước tròn vuông
Chẳng hề lãng bỏ
Tay không gõ mõ
Miệng chẳng tụng kinh
Lặng lặng thinh thinh
Huệ mầu chiếu sáng
Đừng nên chán nản
Tích thiểu thành đa
Chớ để luống qua
Những lời vàng ngọc
Phương châm tu học
Gốc ở tại lòng
Chẳng phải đèo bồng
Bên ngoài mà được
Mò trăng đáy nước
Luống uổng công phu
Tâm trí mờ lu
Cũng vì điên đảo
Tìm đâu thấy đạo ?
Đạo chẳng khá tìm
Đèn tắt hết tim
Hoàn về "không tánh"
Dù nơi hẻo lánh
Hoặc chốn ồn ào
Đạo mầu biến khắp
Vô minh che lấp
Chẳng thấy được đâu
Huệ cạn chướng sâu
Đạo mầu xa cách
Muôn ngàn tai ách
Tùng bởi tâm sanh
Dứt niệm đua tranh
Siêu phàm nhập thánh
Cần nên xa lánh
Tất cả ác duyên
Tội chướng oan khiên
Nhờ đây đặng hết
Chúng sanh bò lết
Ba cõi sáu đường
Cũng bởi vấn vương
Ngoại trần giả huyễn
Những lời thô thiển
Hàm ý sâu xa
Chớ khá bỏ qua
Thật là rất uổng
Nhìn lên ngó xuống
Bình đẳng không hai
Diện mục bổn lai
Nhứt đồng phổ chiếu
Không đủ không thiếu
Chẳng bớt chẳng thêm
Ngày cũng như đêm
Vẫn đồng tánh sáng
Muôn vàng chướng nạn
Vô số trần lao
Hãy khá tu mau
Mới hòng thoát khỏi
Khắp trong tam cõi
Lửa cháy tưng bừng
Sanh chúng dửng dưng
Chẳng hề hay biết
Cứ lo mãi miết
Ngũ dục chôn vùi
Hết khổ đến vui
Vui rồi lại khổ
Thuyền không bến đỗ
Lơ lững giữa dòng
Sóng gió long đong
Ắt là khó vững
Lờ đờ lững đững
Trôi giạt lại qua
Khắp chúng hằng sa
Thuyền không bến đỗ
Ôi ! đời là bể khổ
Khổ biệt ly còn khổ nào hơn
Tình thương cắt đứt từng cơn quặn lòng
Đường đời thật lắm gai chong
Lỡ chân đạp phải khó mong được toàn
Bước đi đâu phải dễ dàng
Lầm trong nháy mắt buồn than muôn đời
Bão tố tơi bời
Lệ rơi chan chứa
Hãy kỹ càng chọn lựa
Đàng chánh mà đi
Chỉ sai một ly
Là đi ngàn dặm
Đường xa thăm thẳm
Biết cuối đích là đâu ??
Lắm cuộc biển dâu
Vô thường khó tránh
Tuy tìm ra đường chánh
Nhưng cũng cạnh đường tà
Chỉ nhích một bước qua
Thì tà hóa chánh
Ôi ! thật là khó tránh
Lầm chánh với tà
Tà chánh chánh tà
Làm sao phân biệt ?!
Đôi lời tâm huyết
Nhắn kẻ hữu duyên
Có chí tu thiền
Phải nên thận trọng
Tâm phàm vọng động
Ma quỷ bủa vây
Sa đọa bởi đây
Vì chưng mê muội
Muôn đời dong ruổi
Phật cảnh cách xa
Cùng với tà ma
Ở chung bên cạnh
Tà thạnh chánh suy
Vì viễn ly tâm pháp
Tin điều bá láp
Xa cách bổn tâm
Quen thói mê lầm
Do vô minh làm chủ
Mê theo tánh cũ
Rước giặc vào nhà
Bại sản tán gia
Khóc la làm gì vô ích ?!
Chi bằng :
Noi theo dòng "Thích"
Bỏ điện ngọc cung vàng
Gác tía lầu son
Cùng con ngoan vợ đẹp
Vào chốn sơn lâm
Lo phục hồi bổn tánh
Tục trần xa lánh
Nào đoái tưởng vinh hoa
Đừng xưng là đệ tử Thích Ca
Nếu dục trần còn mê đắm
Lụa là nhung gấm
Còn mến tiếc chẳng buông.
...





















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét