phat-thich-ca

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

Pháp kệ 132

THIỀN MÔN
Trì Pháp Hoa sẽ được vào nhà của "Phật"
Hành pháp thiền là xây cất "Bảo thất kim cang"
Cho nên lửa cháy chẳng lang
Gió không vào được, nước tràn không vô
Bên trong vẫn mát vẫn khô
Khí thanh đầy đủ hít vô khỏe liền
Vào đó thật sướng như tiên
Không ăn chẳng đói ngồi thiền đủ no
Xung quanh mùi pháp thơm tho
Ngửi vào hành giả dứt lo hết phiền
Thân tâm khoái lạc an nhiên
Nếm được đạo vị xem tiền như tro
Không còn bỏn xẻn bo bo
Gắng lo tu thiện chẳng lo làm giàu
Đạo quả nhờ đó càng cao
Như thể hạc nội thoát ao lên trời
Trên không nhàn lạc thảnh thơi
Thong dong tự tại chiều mơi an lành
Ưu tư phiền não chẳng sanh
Trên đường tu niệm tiến nhanh không lùi
Khác chi lửa bắt bùi nhùi
Cháy nhanh cháy mạnh làm vui lòng người
Chuyện đời dòm lại nực cười
Ngọc nằm trong túi cứ bươi dưới bùn
Thế nhân nào khác điên khùng
Bảo châu sẵn có khắp cùng kiếm ăn
Ngày đêm vọng động lăng xăn
Đến khi nhắm mắt ruồi lằn đậu bu
Sống mà chẳng rán lo tu
Chết rồi ắt sẽ vào chầu Diêm vương
Cai ngục chẳng chút tình thương
Thẳng tay hành phạt thịt xương tan tành
Dạ Xoa múa vuốt nhe nanh
Móc tim moi mật xé phanh can trường
Giàu sang vua chúa chẳng nhường
Cứ theo tội báo ngục đường khảo tra
Dù cho lớn tiếng kêu la
Cầu trời khẩn phật chỉ là hoài công
Tay chân xiềng xích cùm gông
Nước sôi chín thịt cột đồng cháy da
Ấy là mới kể sơ qua
Cảnh giới địa ngục thật là đáng kinh
Thêm đường ngã quỷ súc sinh
Các con nghe ắt rùng mình chẳng không
Toàn thân lửa cháy chạy rong
Xuống nước liền hóa nước đồng nóng sôi
Chạy hoài chạy nghỉ chẳng thôi
Bởi do nghiệp báo chẳng ngồi được yên
Lại thêm đói khát liên miên
Gặp cơm hóa lửa, nước liền cạn khô
Dù cho ăn cố nuốt vô
Chỉ thêm đói khát cháy khô cổ mồm
Trọn đời chẳng nếm được cơm
Lại không ngửi được mùi thơm ngon lành
Quả báo ngã quỷ kể rành
Cuối cùng nỗi khổ súc sanh kém gì
Thân thô tâm trí ngu si
Chở xa kéo nặng ăn thì đồ dơ
Sanh ra để được người nhờ
Thế mà người vẫn làm ngơ công trình
Đến khi mãn số bỏ mình
Thân không toàn vẹn muôn nghìn đớn đau
Rách da nát thịt dưới dao
Tay chơn rời rã máu đào tuôn rơi
Sót xa kêu chẳng thấu trời
Bầm gan tím ruột chẳng lời van lơn
Cũng vì câu "vật dưỡng nhơn"
Cho nên cầm thú lâm cơn khổ nàn
Các con nghe đã rõ ràng
Nạn ba ác đạo phải càng gắng tu
Tu là ra khỏi ngục tù
Không tu nào khác kẻ mù đi đêm
Càng tu phước đức càng thêm
Ngày kia ắt bước lên thềm Như lai
Không tu phải chịu đọa đầy
Thân tâm khổ thống có ngày thoát ly
Càng tu càng dứt mê si
Tâm khai huệ phát từ bi đủ đầy
Không tu ắt phải sa lầy
Gắng tu mới được hưởng ngày thanh lương
Không tu ắt bị ma vương
Rủ ren cám dỗ vào đường hiểm nguy
Gắng tu mới được hồi quy
Tây phương lạc quốc viễn ly ta bà
Không tu xa cách Phật-Đà
Gắng tu ắt được vào nhà Như lai
Không tu nhiều nỗi đắng cay
Vì chưng mê muội đắm say dục trần
Gắng tu cực lạc ắt gần
Tây phương thường trụ muôn phần an vui
Không tu có mắt như đui
Nằm ngồi đi đứng tới lui tối mò
Gắng tu như kẻ được đò
Qua sông sanh tử khỏi lo luân hồi
Không tu ắt phải làm mồi
Ngưu đầu ngục tối kéo lôi hành hình
Gắng tu mới được tồn sinh
Trước cơn đại biến an bình tự nhiên
Không tu gặp lúc biến thiên
Cả hồn lẫn xác đảo điên tơi bời
Thương con cạn tỏ đôi lời
Để tâm suy ngẫm phế đời tiến tu
Rồi đây khổ nạn lu bù
Binh đao khói lửa mịt mù khắp nơi
Bệnh tật đói rách tả tơi
Kẻ khôn chẳng thích đua bơi lúc nầy
Tam ngươn biến cuộc vần xây
Hạ ngươn khốc liệt rồi đây sẽ tường
Thú người thây chết đầy đường
Huyết lưu mãn địa thịt xương thành gò
Giờ đây nếu chẳng sớm lo
Đợi khi đến việc nằm co kêu trời
Việc tu chớ để thỉnh mời
Ai tu nấy đắc, ăn thời tự no
Của tiền chớ mãi bo bo
Tử thần đến rước bạc cho chẳng thèm
Nút áo còn chẳng được đem
Huống chi nhà cửa chị em trong nhà
Chồng con quyến thuộc mẹ cha
Tiễn ra nấm mộ khóc la một hồi
Một mình dậm thẳng mồ côi
Thân nhân thương tưởng quét vôi là cùng
Dù cho mến tiếc nhớ nhung
Chỉ lo cúng giỗ để cùng no say
Còn mình thọ báo đầu thai
Khổ vui tự chịu nào ai chia phần
Dẫu mình siêu đọa bất cần
Trẻ già lớn bé xoay vần thế thôi
Sự đời nghĩ bắt hỡi ôi !
Tích thâu cho lắm để rồi tay không
Thiện căn nếu chẳng gieo trồng
Lấy chi làm vốn thoát vòng truân chuyên
Lấy chi đối trị biến thiên ?
Lấy chi để được vào miền thất sơn ?
Lấy chi hội ngộ thánh nhơn ?
Lấy chi để được nghe đờn diệu âm ?
Lấy chi để được như tằm ?
Nằm yên trong kén nẩy mầm cánh bay
Lấy chi để được sum vầy ?
Cùng chư thượng thiện đêm ngày an vui
Lấy chi để được hưởng mùi
Thanh cam lộ tới lui an nhàn
Lấy chi an trụ niết bàn                                              Thoát vòng sanh tử buộc ràng khổ đau
Lấy chi qua khỏi ba đào ?
Nhận chìm bao khách trần lao dẫy đầy
Các con nghe mấy lời nầy
Khá nên ghi nhớ bảy ngày tịnh tu
Trong tâm chớ để mờ lu
Tiếng chuông giác ngộ muôn thu ngân hoài
                     Bước lên Phật đài
                     Như lai thọ ký
                     Thân tâm đại hỷ ./-



























Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét