THIỀN CƠ
Thế nên phước huệ song tu
Ắt mau ra khỏi ngục tù thế gian
Ắt mau đến cõi niết bàn
Thong dong khoái lạc an nhàn thanh lương
Không còn phiền não vấn vương
Lìa xa biển khổ dứt đường tử sanh
Bao nhiêu tài sắc lợi danh
Ở trong chẳng nhiễm như cành hoa sen
Việc đời chẳng thích đua chen
An bần lạc đạo đã quen lâu rồi
Trong khi đi đứng nằm ngồi
Luôn luôn nhớ đạo trau dồi thân tâm
Lại thường thích cảnh sơn lâm
Là nơi thanh vắng dể tầm lý chơn
Mặc đời so thiệt tính hơn
Ta chỉ mở rộng lòng nhơn giúp đời
Nói pháp chẳng đợi thỉnh mời
Tùy theo căn tánh lựa lời khuyến tu
Tìm phương đập phá ngục tù
Tội nhân được cứu thân thù chẳng phân
Kẻ xa chẳng khác người gần
Yêu thương bình đẳng chẳng cần so đo
Ai xin ta sẵn lòng cho
Ai qua sông có sẵn đò ta đưa
Thấy người đau ốm dây dưa
Ta liền kiếm thuốc đem đưa cho dùng
Ở đời muôn sự của chung
Hơn nhau ở chỗ "lòng nhơn"
Tiền tài vật chất như cơn gió đùa
Ai là người trí !
Lại thích tranh đua
Dù được làm vua
Vẫn thua "đắc đạo"
Bị đời khinh nhạo
Như gạo đem vo
Rồi bắt lên lò
Nấu cho chín gạo
Thành cháo thành cơm
Lấy chén ra đơm
Ngon thơm no bụng
Miệng thường trì tụng
Vô tự chơn kinh
Bị chửi làm thinh
Để gìn tâm đạo
Sống lo gây tạo
Phước đức nhơn lành
Nghiệp ác chẳng sanh
Thực hành "biết đủ"
Chết về quê cũ
Như ngủ khỏe ru
Vĩnh ly ngục tù
Muôn thu khoái lạc
An nhiên bỏ xác
Như rác bụi dơ
Tâm lặng như tờ
Chỉ chờ phật rước
Đó là nhờ phước
Lúc trước đã gây
Cho nên giờ đây
Về tây phương phật
Tiền tài vật chất
Cao ngất bằng non
Giờ đây chẳng còn
Là con cưng nữa
Bao nhiêu nhà cửa
Ruộng đất ô tô
Hóa ra nấm mồ
Cỏ khô phủ kín
Tiếng khóc vừa nín
Đã tính mưu sinh
Thân xác chưa sình
Thần linh còn đó
Ngoài ngõ đã lo
Thu cho nhiều lợi
Oan gia chẳng cởi
Cũng bởi mê đời
Đạo mãi xa rời
Chìm nơi biển khổ
Tây phương tịnh độ
Là chỗ an vui
Vì mãi mù đui
Ham mùi chung đỉnh
Nên không thức tỉnh
Trở lại quê xưa
Dầu dãi nắng mưa
Phủ phàng sương gió
Chữ tu chẳng tỏ
Lý đạo không thông
Nên mãi mang gông
Chạy vòng trong ngục
Đôi lời thúc dục
Con trẻ gắng tu
Mới thoát khỏi tù
Muôn thu khoái lạc
Làm lành lánh ác
Như hạc bay cao
Mãi lo làm giàu
Như ao nước đục
Tu là cội phúc
Ly dục nguồn vui
Kẻ thế mù đui
Đạo nhân tỏ sáng
Các con hãy ráng
Làm bạn người hiền
Phát tâm tu thiền
Phải siêng hành thiện
Khá gìn cái miệng
Tránh tiếng ác thô
Thường niệm "Nam mô"
Tam đồ chóng thoát
Bỏ thói đài các
Như hạc bỏ ao
Mới được lên cao
Chín từng mây bạc
Xã giao thù tạc
Cùng các trần duyên
Trở ngại pháp thiền
Phải kiêng phải tránh
Khá nên xa lánh
Lạc thú ở đời
Là nơi tạo tội
Đường tu bất thối
Là bởi nhứt tâm
Chơn lý muốn tầm
Khỏi lâm chướng ngại
Các con trước phải
Nương bạn gần thầy
Để được đêm ngày
Noi gương học đạo
Tu là cơm gạo
Phải thạo phải thông
Thế sự lông bông
Bận lòng vô ích
Làm như trẻ nít
Vô sự vô tâm
Mới được định tâm
Như tằm trong kén
Mới mau trọn vẹn
Đắc pháp thiền na
Mới được thoát ra
Ta bà thống khổ
Trở về tịnh độ
Hội ngộ cha lành
Bất tử trường sanh
Đắc thành phật quả
Ly giả hiệp chơn
Như đờn bặt tiếng
Tâm hết xao xuyến./-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét