phat-thich-ca

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2012

SP dạy thiện tín 10

Tử khí bao trùm khắp mọi nơi
Nhơn sanh cộng nghiệp khảo tơi bời
Ai người hữu phước nương thuyền giác
Nhập thất bảy ngày được thảnh thơi.


"Thất nhựt" sẽ tới thất sơn
Đến đây mới được qua cơn hiểm nghèo
Thuyền nay đã có lái lèo
Ngồi yên chính giữa chớ leo ra ngoài
Ra ngoài ắt phải mang tai
Làm mồi cá mập chẳng ai cứu giùm
Trên rừng thì có cọp hùm
Biển sâu thì có điệp trùng ác ngư
Nếu không theo gót ""đạo sư"
Khó mong đến cõi "chơn như" an toàn
Biến thiên diễn tiến rõ ràng
Rồi đây còn gặp muôn ngàn khổ hơn
Sư phụ cạn tỏ nguồn cơn
Khác chi đêm vắng tiếng đàn giải mê
Các con mau tỉnh "giấc kê"
Bước lên thuyền giác trở về thất sơn


Trên trời thì có diều hâu
Hung hăng gầm thét gieo sầu khắp nơi
Dưới đất khói lửa tơi bời
Nước sôi tràn ngập thú người chín thây
Trên sông ngoài biển đó đây
Sóng thần cuồng cuộng lộn quay thuyền tàu
Chẳng tìm ra một chỗ nào
Là nơi an ổn bôn đào nương thân
Nhìn xem khắp chốn xa gần
Chỉ trong "thuyền giác" được phần bình yên
Trong đó có phật thánh tiên
Xót thương phò hộ an nhiên mọi bề
Thất sơn nếu được trở về
Ngày đêm năm tháng ngoã nguê vui vầy
Chẳng còn rảo chạy đông tây
Chẳng còn phải chịu đọa đầy khổ đau
Vậy thì tất cả con nào
Muốn được về đó phải vào thất ngay
            Chỉ trong bảy ngày
            Tới ngay bảy núi./-



SP dạy thiện tín 9

Luồng gió đạo thổi mây lành nhóm họp
Nơi cao nguyên Đà Lạt giữa đồi thông
Tại đây dứt bặt cuồng phong
Bảy ngày nhập thất sánh đồng bảy năm
Tu hành những chốn tán tâm
Bảy ngày nhập thất nẩy mầm giác hoa
Các con nay đã lìa xa
Thị thành huyên náo vào nhà thanh lương
Đêm ngày xông ướp pháp hương
Thân tâm mát mẻ an khương mọi bề
Đến khi mãn thất trở về
Nha thành sanh hoạt chẳng hề lãng quên
Bảy ngày nhập thất ở trên
Cao nguyên Đà Lạt như trên cõi trời
             Tâm đạo chẳng đổi dời
             Chóng đến nơi giải thoát
             Cõi tây phương cực lạc
             Thơm ngát hương đạo lành
             Dứt hết tử sanh
             Đắt thành phật quả./-

SP dạy thiện tín 8

Đắp nền mà gặp trận mưa
Ra công mà nện thì mưa lợi nhiều
Càng mưa càng dẻ bấy nhiêu
Nền đạo càng chắc càng nhiều kẻ nương
Thất một mà gặp tai ương
Thất hai ắt được an khương hơn nhiều
Thất ba càng được tiêu diêu
Thất tư bay bổng như diều đứt dây
Thất năm bay thẳng về tây
Nhưng khi vừa đến lại bay trở về
Thất sáu phải phát lời thề
Đến rồi ở lại không hề thối lui
Thất bảy vui thật là vui
Thân tâm thơi thới như chui khỏi hầm
Dù cho đi đứng ngồi nằm
Lục căn thanh tịnh như tằm hóa thân
Bảy thất tu niệm chuyên cần
Tứ thập cửu nhật đến gần thất sơn./-



Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

SP dạy thiện tín 7

Chổi này quét chẳng mỏi tay
Nằm ngồi đi đứng vẫn hay quét hoài
Quét luôn suốt cả đêm ngày
Ngủ thức đều quét chẳng sai chẳng dời
Quét luôn quét mãi suốt đời
Quét không thấy chổi quét nơi không trần
Quét xa rồi lại quét gần
Quét cho mình sạch quét lần tha nhân
Quét cho tắt lịm lửa sân
Quét cho cạn hết biển trần tham mê
Quét cho sanh chúng bay về
Tây phương lạc quốc là quê muôn đời
                  Quét đã tới nơi
                  Đời đời quét mãi.
                        x     x     x
                  Nay chổi đã trau
                  Bắt vào việc quét
                  Dù nóng hay rét
                  Rán quét không thôi
                  Sạch hết rác rồi
                  Lên ngôi giải thoát.


                  Cư sĩ xuất gia
                  Đều là thợ quét
                  Xuất gia quét vẹt
                  Cư sĩ quét gom
                  Cả hai lom khom
                  Chẳng dòm kẻ quét.


                  Quét gom để đốt
                  Quét vẹt để chôn
                  Rác cháy rác chôn
                  Chỉ tồn tro đất
                  Mạnh ai nấy quét
                  Chớ xét người ta
                  Cư sĩ xuất gia
                  Đều là rác cả.


                  Nếu tay quét chạ
                  Phải khá rửa liền
                  Nếu mắt láo liên
                  Kíp xiềng nó lại
                  Lỗ tai nếu chạy
                  Theo tiếng thị phi
                  Phải bịt tức thì
                  Mới ly trần cấu
                  Dù nghe nói xấu
                  Cũng vẫn tươi cười
                  Dầu được mọi người
                  Ngợi khen chẳng thích
                  Chửi như đàn địch
                  Mắng giống ca ngâm
                  Tất cả vô tâm
                  Như tằm thành nhộng
                  Vạn pháp bất cộng
                  Chẳng động chơn tâm
                  Dứt hết mê lầm
                  Tỉnh cơn đại mộng./-


   



SP dạy thiện tín 6

Các con nghe rõ cả rồi
Trước tiên phải khá trau dồi thân tâm
Phá tan phiền não mê lầm
Giờ giờ phút phút suy tầm lý sâu
Phận tu giới hạnh làm đầu
Thực hành lợi xã chớ cầu lợi danh
Dù cho tu các pháp lành
Cúng dường bố thí chớ sanh khinh người
Dẫu bị kẻ khác chê cười
Làm ngơ như thể con người điếc câm
                    Đạo ở tại tâm
                    Muốn tầm phải rán
                    Bỏ lòng kiêu mạn
                    Hủy báng tha nhân
                    Đối với oán thân
                    Yêu thương bình đẳng
                    Ăn nói ngay thẳng
                    Chẳng đặng cong queo
                    Gương phật noi theo
                    Đừng trèo cây chuối
                    Tu như leo núi
                    Lội suối qua đèo
                    Gặp lắm nạn eo
                    Hiểm nghèo thử thách
                    Đôi lời dạy mách
                    Khai vạch nẻo chơn
                    Các con làm ơn
                    Tỉnh cơn trường mộng
                    Tằm hóa ra nhộng
                    Thành giống bướm bay
                    Diện kiến Như lai
                    Tháng ngày tự tại ./-
                    
                    




          

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

SP dạy thiện tín 5

Đồi thông lặng lẻ đón tâm lành
Tạm gác hồng trần phủi lợi danh
Nhu hòa thanh tịnh lìa tranh chấp
Hỷ xã từ bi dạ chí thành.


Đạo tràng đượm vẻ thiêng liêng
Long thần hộ pháp chư thiên vui mừng
Khắp nơi khói lửa tưng bừng
Nhơn sanh điêu đứng gian truân khổ nàn.


Các con đã đến đạo tràng
Nhứt tâm quy hướng về đàng tịnh tu
Quyết tâm vẹt phá mây mù
Một lòng ra khỏi ngục tù thế gian.


Đường tu vạn khổ thiên nan
Nguyện cầu chư phật rãi ban điển lành
Các con tinh tấn tu hành
Tròn xong một thất ắt thành quả cao.


Tâm linh lắng dịu ba đào
Pháp mầu thâm nhập rạt rào tình thương
Chư phật bồ tát mười phương
Phóng quang phò hộ trên đường tịnh tu
Pháp Hoa công đức muôn thu
Vẫn không phai lạt mờ lu suy tàn
Đến khi kiết giới đàn tràng
Các con tam nghiệp hoàn toàn thanh lương
Thân tâm mát mẻ lạ thường
Còn hơn gặp phật cúng dường hoa đăng
Trí châu sáng tỏ như trăng
Đêm rằm tháng tám mãi hằng chiếu soi
Bao nhiêu phiền lụy nhỏ nhoi
Xem như chẳng có chỉ noi đạo mầu./-







SP dạy thiện tín 4

Các con ơi ! tội lỗi hãy còn nhiều
Các con tuổi đã về chiều hết trơn
Đời nay sáu chục chẳng hơn
Hơn chăng nhờ chút phước duyên hiện tiền
Các con giờ tướng quá hiền
Nhưng khi gặp phải ác duyên đổi liền
Xưa nay phật thánh thần tiên
Thoát ra cõi tục nhờ chuyên kinh hành
Thực hành nhẫn nhục vô tranh
Giữ thân, khẩu, ý tịnh thanh im lìm
Ngọc quý các con muốn tìm
Ra công đẽo đá nghiệp duyên bên ngoài
Sư phụ chẳng nói dong dài
Các con ghi nhớ có ngày trùng lai./-
(Nhìn thấy tịnh chúng đang kinh hành SP dạy)

SP dạy thiện tín 3

Từ đây đến tết Mậu Thân
Quan quân cho đến nhơn dân các miền
Ngoài đời đến chốn am thiền
Ít ai thoát khỏi xích xiềng quỷ vương
Kẻ nào ăn ở hiền lương
Lại thêm phát nguyện chay trường đoạn dâm
Một lòng dưỡng tánh tu tâm
Trì danh niệm phật ngồi nằm đứng đi
Tam tai bát nạn viễn ly
Quỷ vương ắt chẳng làm gì được đâu
Tiếng gà giục giã canh thâu
Bá gia mau tỉnh đi chầu phật vương.
                   x     x     x
Ai người đã tỉnh giấc huỳnh lương
Mới thấy trần gian cảnh hý trường
Thế nhân nào khác chi đào kép
Múa rối quay cuồng thật đáng thương./-
(SP dạy thiện tín tại Saigon trước tết Mậu Thân)

SP dạy thiện tín 2

Làm phật sự với tâm đại xã
Làm ẩn danh chẳng dạ khoe khoang
Cội phước mới được vững vàng
Chỉ cầu phật biết chẳng màng ai hay
Tâm đại xã là nguồn cội phước
Làm vô tư chẳng trước hư danh
Cúng dường, bố thí, phóng sanh
Âm thầm lặng lẻ mới thành phước to
Nếu cứ mãi bo bo trụ trước
Làm phước nhiều chỉ rước khổ đau
Bao nhiêu phiền não trần lao
Do tâm trụ trước không sao tiêu trừ
Được như thế phước dư đông hải
Chẳng mất công cúng vái nguyện cầu
Phước lành chẳng mất đi đâu
Bao nhiêu nguyện ước đều mau viên thành./-





SP dạy thiện tín 1

Bá gia bá tánh Nha Thành
Từ đây hãy rán tu hành tinh chuyên
Tu cho qua khỏi biến thiên
Tu cho sớm được đài liên dựa kề
Tu cho bảy núi được về
Tu sao đàm tiếu chẳng hề động tâm
Tu sao đoạn dứt lòng dâm
Tu sao thành tựu được tâm nhẫn hòa
Nhẫn cùng khắp cả gần xa
Hòa chung huynh đệ hòa ra muôn loài
Hòa trong rồi lại hòa ngoài
Hòa trong gia đạo hòa ngoài thôn lân
Không còn có tánh tham sân
Tham sân dứt sạch chẳng gần mê si
Tham sân là gốc sầu bi
Tham sân dứt sạch sầu bi không còn
Rồi đây chín mất một còn
Còn là còn kẻ chịu đòn chẳng than
Những ai nhiều tánh tham xan
Tham danh, tham lợi, tham quan, tham quyền
Tham sắc, tham bạc, tham tiền
Nắm hai tay trắng về miền âm ty
              Đạo đức trường thi
              Tuyển người lương thiện
              Giữ gìn cái miệng
              Chẳng nói lời hung
              Như kẻ cầm cung
              Thẳng dùn cân nhắc...



Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

Pháp kệ 133

KHUYẾN TU
Hồng trần giả mộng
Thế sự đa đoan
Hởi kẻ khôn ngoan
Xa lìa chớ mến
Thuyền từ cập bến
Hãy khá xuống mau
Dứt hết khổ đau
Không còn phiền não
Qua cơn khảo đảo
Gió động ba đào
Vững chí không nao
Chóng vào bến giác
Mùa đông xơ xác
Xuân lại um tùm
Như nhứt thủy chung
Đạo mầu ắt đến
Những ai rù quyến
Gác bỏ ngoài tai
Diện mục bổn lai
Hằng thường phản chiếu
Những lời đàm tiếu
Chớ khá bận tâm
Thương chúng mê lầm
Chẳng nên thù oán
Những lời tán thán
Cũng chớ thích ưa
Giữ phận muối dưa
Thường hằng bình đẳng
Biển lòng yên lặng
Vạn pháp tỏ soi
Chẳng nhọc tìm tòi
Như trăng đáy nước
Bao điều nguyện ước
Thường phải nhớ luôn
Sau trước tròn vuông
Chẳng hề lãng bỏ
Tay không gõ mõ
Miệng chẳng tụng kinh
Lặng lặng thinh thinh
Huệ mầu chiếu sáng
Đừng nên chán nản
Tích thiểu thành đa
Chớ để luống qua
Những lời vàng ngọc
Phương châm tu học
Gốc ở tại lòng
Chẳng phải đèo bồng
Bên ngoài mà được
Mò trăng đáy nước
Luống uổng công phu
Tâm trí mờ lu
Cũng vì điên đảo
Tìm đâu thấy đạo ?
Đạo chẳng khá tìm
Đèn tắt hết tim
Hoàn về "không tánh"
Dù nơi hẻo lánh
Hoặc chốn ồn ào
Đạo mầu biến khắp
Vô minh che lấp
Chẳng thấy được đâu
Huệ cạn chướng sâu
Đạo mầu xa cách
Muôn ngàn tai ách
Tùng bởi tâm sanh
Dứt niệm đua tranh
Siêu phàm nhập thánh
Cần nên xa lánh
Tất cả ác duyên
Tội chướng oan khiên
Nhờ đây đặng hết
Chúng sanh bò lết
Ba cõi sáu đường
Cũng bởi vấn vương
Ngoại trần giả huyễn
Những lời thô thiển
Hàm ý sâu xa
Chớ khá bỏ qua
Thật là rất uổng
Nhìn lên ngó xuống
Bình đẳng không hai
Diện mục bổn lai
Nhứt đồng phổ chiếu
Không đủ không thiếu
Chẳng bớt chẳng thêm
Ngày cũng như đêm
Vẫn đồng tánh sáng
Muôn vàng chướng nạn
Vô số trần lao
Hãy khá tu mau
Mới hòng thoát khỏi
Khắp trong tam cõi
Lửa cháy tưng bừng
Sanh chúng dửng dưng
Chẳng hề hay biết
Cứ lo mãi miết
Ngũ dục chôn vùi
Hết khổ đến vui
Vui rồi lại khổ
Thuyền không bến đỗ
Lơ lững giữa dòng
Sóng gió long đong
Ắt là khó vững
Lờ đờ lững đững
Trôi giạt lại qua
Khắp chúng hằng sa
Thuyền không bến đỗ
Ôi ! đời là bể khổ
Khổ biệt ly còn khổ nào hơn
Tình thương cắt đứt từng cơn quặn lòng
Đường đời thật lắm gai chong
Lỡ chân đạp phải khó mong được toàn
Bước đi đâu phải dễ dàng
Lầm trong nháy mắt buồn than muôn đời
Bão tố tơi bời
Lệ rơi chan chứa
Hãy kỹ càng chọn lựa
Đàng chánh mà đi
Chỉ sai một ly
Là đi ngàn dặm
Đường xa thăm thẳm
Biết cuối đích là đâu ??
Lắm cuộc biển dâu
Vô thường khó tránh
Tuy tìm ra đường chánh
Nhưng cũng cạnh đường tà
Chỉ nhích một bước qua
Thì tà hóa chánh
Ôi ! thật là khó tránh
Lầm chánh với tà
Tà chánh chánh tà
Làm sao phân biệt ?!
Đôi lời tâm huyết
Nhắn kẻ hữu duyên
Có chí tu thiền
Phải nên thận trọng
Tâm phàm vọng động
Ma quỷ bủa vây
Sa đọa bởi đây
Vì chưng mê muội
Muôn đời dong ruổi
Phật cảnh cách xa
Cùng với tà ma
Ở chung bên cạnh
Tà thạnh chánh suy
Vì viễn ly tâm pháp
Tin điều bá láp
Xa cách bổn tâm
Quen thói mê lầm
Do vô minh làm chủ
Mê theo tánh cũ
Rước giặc vào nhà
Bại sản tán gia
Khóc la làm gì vô ích ?!
Chi bằng :
Noi theo dòng "Thích"
Bỏ điện ngọc cung vàng
Gác tía lầu son
Cùng con ngoan vợ đẹp
Vào chốn sơn lâm
Lo phục hồi bổn tánh
Tục trần xa lánh
Nào đoái tưởng vinh hoa
Đừng xưng là đệ tử Thích Ca
Nếu dục trần còn mê đắm
Lụa là nhung gấm
Còn mến tiếc chẳng buông.
...





















Pháp kệ 132

THIỀN MÔN
Trì Pháp Hoa sẽ được vào nhà của "Phật"
Hành pháp thiền là xây cất "Bảo thất kim cang"
Cho nên lửa cháy chẳng lang
Gió không vào được, nước tràn không vô
Bên trong vẫn mát vẫn khô
Khí thanh đầy đủ hít vô khỏe liền
Vào đó thật sướng như tiên
Không ăn chẳng đói ngồi thiền đủ no
Xung quanh mùi pháp thơm tho
Ngửi vào hành giả dứt lo hết phiền
Thân tâm khoái lạc an nhiên
Nếm được đạo vị xem tiền như tro
Không còn bỏn xẻn bo bo
Gắng lo tu thiện chẳng lo làm giàu
Đạo quả nhờ đó càng cao
Như thể hạc nội thoát ao lên trời
Trên không nhàn lạc thảnh thơi
Thong dong tự tại chiều mơi an lành
Ưu tư phiền não chẳng sanh
Trên đường tu niệm tiến nhanh không lùi
Khác chi lửa bắt bùi nhùi
Cháy nhanh cháy mạnh làm vui lòng người
Chuyện đời dòm lại nực cười
Ngọc nằm trong túi cứ bươi dưới bùn
Thế nhân nào khác điên khùng
Bảo châu sẵn có khắp cùng kiếm ăn
Ngày đêm vọng động lăng xăn
Đến khi nhắm mắt ruồi lằn đậu bu
Sống mà chẳng rán lo tu
Chết rồi ắt sẽ vào chầu Diêm vương
Cai ngục chẳng chút tình thương
Thẳng tay hành phạt thịt xương tan tành
Dạ Xoa múa vuốt nhe nanh
Móc tim moi mật xé phanh can trường
Giàu sang vua chúa chẳng nhường
Cứ theo tội báo ngục đường khảo tra
Dù cho lớn tiếng kêu la
Cầu trời khẩn phật chỉ là hoài công
Tay chân xiềng xích cùm gông
Nước sôi chín thịt cột đồng cháy da
Ấy là mới kể sơ qua
Cảnh giới địa ngục thật là đáng kinh
Thêm đường ngã quỷ súc sinh
Các con nghe ắt rùng mình chẳng không
Toàn thân lửa cháy chạy rong
Xuống nước liền hóa nước đồng nóng sôi
Chạy hoài chạy nghỉ chẳng thôi
Bởi do nghiệp báo chẳng ngồi được yên
Lại thêm đói khát liên miên
Gặp cơm hóa lửa, nước liền cạn khô
Dù cho ăn cố nuốt vô
Chỉ thêm đói khát cháy khô cổ mồm
Trọn đời chẳng nếm được cơm
Lại không ngửi được mùi thơm ngon lành
Quả báo ngã quỷ kể rành
Cuối cùng nỗi khổ súc sanh kém gì
Thân thô tâm trí ngu si
Chở xa kéo nặng ăn thì đồ dơ
Sanh ra để được người nhờ
Thế mà người vẫn làm ngơ công trình
Đến khi mãn số bỏ mình
Thân không toàn vẹn muôn nghìn đớn đau
Rách da nát thịt dưới dao
Tay chơn rời rã máu đào tuôn rơi
Sót xa kêu chẳng thấu trời
Bầm gan tím ruột chẳng lời van lơn
Cũng vì câu "vật dưỡng nhơn"
Cho nên cầm thú lâm cơn khổ nàn
Các con nghe đã rõ ràng
Nạn ba ác đạo phải càng gắng tu
Tu là ra khỏi ngục tù
Không tu nào khác kẻ mù đi đêm
Càng tu phước đức càng thêm
Ngày kia ắt bước lên thềm Như lai
Không tu phải chịu đọa đầy
Thân tâm khổ thống có ngày thoát ly
Càng tu càng dứt mê si
Tâm khai huệ phát từ bi đủ đầy
Không tu ắt phải sa lầy
Gắng tu mới được hưởng ngày thanh lương
Không tu ắt bị ma vương
Rủ ren cám dỗ vào đường hiểm nguy
Gắng tu mới được hồi quy
Tây phương lạc quốc viễn ly ta bà
Không tu xa cách Phật-Đà
Gắng tu ắt được vào nhà Như lai
Không tu nhiều nỗi đắng cay
Vì chưng mê muội đắm say dục trần
Gắng tu cực lạc ắt gần
Tây phương thường trụ muôn phần an vui
Không tu có mắt như đui
Nằm ngồi đi đứng tới lui tối mò
Gắng tu như kẻ được đò
Qua sông sanh tử khỏi lo luân hồi
Không tu ắt phải làm mồi
Ngưu đầu ngục tối kéo lôi hành hình
Gắng tu mới được tồn sinh
Trước cơn đại biến an bình tự nhiên
Không tu gặp lúc biến thiên
Cả hồn lẫn xác đảo điên tơi bời
Thương con cạn tỏ đôi lời
Để tâm suy ngẫm phế đời tiến tu
Rồi đây khổ nạn lu bù
Binh đao khói lửa mịt mù khắp nơi
Bệnh tật đói rách tả tơi
Kẻ khôn chẳng thích đua bơi lúc nầy
Tam ngươn biến cuộc vần xây
Hạ ngươn khốc liệt rồi đây sẽ tường
Thú người thây chết đầy đường
Huyết lưu mãn địa thịt xương thành gò
Giờ đây nếu chẳng sớm lo
Đợi khi đến việc nằm co kêu trời
Việc tu chớ để thỉnh mời
Ai tu nấy đắc, ăn thời tự no
Của tiền chớ mãi bo bo
Tử thần đến rước bạc cho chẳng thèm
Nút áo còn chẳng được đem
Huống chi nhà cửa chị em trong nhà
Chồng con quyến thuộc mẹ cha
Tiễn ra nấm mộ khóc la một hồi
Một mình dậm thẳng mồ côi
Thân nhân thương tưởng quét vôi là cùng
Dù cho mến tiếc nhớ nhung
Chỉ lo cúng giỗ để cùng no say
Còn mình thọ báo đầu thai
Khổ vui tự chịu nào ai chia phần
Dẫu mình siêu đọa bất cần
Trẻ già lớn bé xoay vần thế thôi
Sự đời nghĩ bắt hỡi ôi !
Tích thâu cho lắm để rồi tay không
Thiện căn nếu chẳng gieo trồng
Lấy chi làm vốn thoát vòng truân chuyên
Lấy chi đối trị biến thiên ?
Lấy chi để được vào miền thất sơn ?
Lấy chi hội ngộ thánh nhơn ?
Lấy chi để được nghe đờn diệu âm ?
Lấy chi để được như tằm ?
Nằm yên trong kén nẩy mầm cánh bay
Lấy chi để được sum vầy ?
Cùng chư thượng thiện đêm ngày an vui
Lấy chi để được hưởng mùi
Thanh cam lộ tới lui an nhàn
Lấy chi an trụ niết bàn                                              Thoát vòng sanh tử buộc ràng khổ đau
Lấy chi qua khỏi ba đào ?
Nhận chìm bao khách trần lao dẫy đầy
Các con nghe mấy lời nầy
Khá nên ghi nhớ bảy ngày tịnh tu
Trong tâm chớ để mờ lu
Tiếng chuông giác ngộ muôn thu ngân hoài
                     Bước lên Phật đài
                     Như lai thọ ký
                     Thân tâm đại hỷ ./-



























Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012

Pháp kệ 131

THIỀN ĐẠO
Xây nhà thiền định sáu từng
Muốn mau hoàn tất phải tuân ba điều
Thì nhà mới khỏi bị xiêu
Mới được kiên cố mỹ miều trang nghiêm
Một là phải gắng tu thêm
Các pháp trợ đạo để kềm tâm viên
Trì kinh bái sám trước tiên
Kinh hành niệm phật tinh chuyên không rời
Lại thêm trì chú chẳng lơi
Siêng làm công quả ở nơi đạo tràng
Xã tài bố thí cúng dàng
Phóng sanh phật sự vẹn toàn cả hai
Ấn tống kinh điển Như lai
Sẵn sàng cứu giúp những ai lâm nàn
Hành thiện danh lợi chẳng màn
Vô tâm làm phước niết bàn chóng lên
Hai là phải cố đắp nền
"Ngoại công" cho vững mới nên ngôi nhà
Ba là năm loại "quỷ ma"
Ấy là ngũ cái rán mà trừ tiêu
Trừ xong mới được tiêu diêu
Thong dong tự tại được nhiều an vui
Nhứt tâm định ý
Qua lại tơi lui
Đi đứng nằm ngồi
Trụ ngôi nhà báu./-

Pháp kệ 130

PHÁP HOA LÀ NHÀ CỦA PHẬT
NHẬP THẤT LÀ BẬC THƯỢNG HIỀN
PHÁP THIỀN LÀ KIÊN CỐ NHỨT
               TRỪ DỨT TAM TAI
               NHƯ LAI KỀ CẬN.

Pháp kệ 129

THIỀN CƠ
Thế nên phước huệ song tu
Ắt mau ra khỏi ngục tù thế gian
Ắt mau đến cõi niết bàn
Thong dong khoái lạc an nhàn thanh lương
Không còn phiền não vấn vương
Lìa xa biển khổ dứt đường tử sanh
Bao nhiêu tài sắc lợi danh
Ở trong chẳng nhiễm như cành hoa sen
Việc đời chẳng thích đua chen
An bần lạc đạo đã quen lâu rồi
Trong khi đi đứng nằm ngồi
Luôn luôn nhớ đạo trau dồi thân tâm
Lại thường thích cảnh sơn lâm
Là nơi thanh vắng dể tầm lý chơn
Mặc đời so thiệt tính hơn
Ta chỉ mở rộng lòng nhơn giúp đời
Nói pháp chẳng đợi thỉnh mời
Tùy theo căn tánh lựa lời khuyến tu
Tìm phương đập phá ngục tù
Tội nhân được cứu thân thù chẳng phân
Kẻ xa chẳng khác người gần
Yêu thương bình đẳng chẳng cần so đo
Ai xin ta sẵn lòng cho
Ai qua sông có sẵn đò ta đưa
Thấy người đau ốm dây dưa
Ta liền kiếm thuốc đem đưa cho dùng
Ở đời muôn sự của chung
Hơn nhau ở chỗ "lòng nhơn"
Tiền tài vật chất như cơn gió đùa
Ai là người trí !
Lại thích tranh đua
Dù được làm vua
Vẫn thua "đắc đạo"
Bị đời khinh nhạo
Như gạo đem vo
Rồi bắt lên lò
Nấu cho chín gạo
Thành cháo thành cơm
Lấy chén ra đơm
Ngon thơm no bụng
Miệng thường trì tụng
Vô tự chơn kinh
Bị chửi làm thinh
Để gìn tâm đạo
Sống lo gây tạo
Phước đức nhơn lành
Nghiệp ác chẳng sanh
Thực hành "biết đủ"
Chết về quê cũ
Như ngủ khỏe ru
Vĩnh ly ngục tù
Muôn thu khoái lạc
An nhiên bỏ xác
Như rác bụi dơ
Tâm lặng như tờ
Chỉ chờ phật rước
Đó là nhờ phước
Lúc trước đã gây
Cho nên giờ đây
Về tây phương phật
Tiền tài vật chất
Cao ngất bằng non
Giờ đây chẳng còn
Là con cưng nữa
Bao nhiêu nhà cửa
Ruộng đất ô tô
Hóa ra nấm mồ
Cỏ khô phủ kín
Tiếng khóc vừa nín
Đã tính mưu sinh
Thân xác chưa sình
Thần linh còn đó
Ngoài ngõ đã lo
Thu cho nhiều lợi
Oan gia chẳng cởi
Cũng bởi mê đời
Đạo mãi xa rời
Chìm nơi biển khổ
Tây phương tịnh độ
Là chỗ an vui
Vì mãi mù đui
Ham mùi chung đỉnh
Nên không thức tỉnh
Trở lại quê xưa
Dầu dãi nắng mưa
Phủ phàng sương gió
Chữ tu chẳng tỏ
Lý đạo không thông
Nên mãi mang gông
Chạy vòng trong ngục
Đôi lời thúc dục
Con trẻ gắng tu
Mới thoát khỏi tù
Muôn thu khoái lạc
Làm lành lánh ác
Như hạc bay cao
Mãi lo làm giàu
Như ao nước đục
Tu là cội phúc
Ly dục nguồn vui
Kẻ thế mù đui
Đạo nhân tỏ sáng
Các con hãy ráng
Làm bạn người hiền
Phát tâm tu thiền
Phải siêng hành thiện
Khá gìn cái miệng
Tránh tiếng ác thô
Thường niệm "Nam mô"
Tam đồ chóng thoát
Bỏ thói đài các
Như hạc bỏ ao
Mới được lên cao
Chín từng mây bạc
Xã giao thù tạc
Cùng các trần duyên
Trở ngại pháp thiền
Phải kiêng phải tránh
Khá nên xa lánh
Lạc thú ở đời
Là nơi tạo tội
Đường tu bất thối
Là bởi nhứt tâm
Chơn lý muốn tầm
Khỏi lâm chướng ngại
Các con trước phải
Nương bạn gần thầy
Để được đêm ngày
Noi gương học đạo
Tu là cơm gạo
Phải thạo phải thông
Thế sự lông bông
Bận lòng vô ích
Làm như trẻ nít
Vô sự vô tâm
Mới được định tâm
Như tằm trong kén
Mới mau trọn vẹn
Đắc pháp thiền na
Mới được thoát ra
Ta bà thống khổ
Trở về tịnh độ
Hội ngộ cha lành
Bất tử trường sanh
Đắc thành phật quả
Ly giả hiệp chơn
Như đờn bặt tiếng
Tâm hết xao xuyến./-