phat-thich-ca

Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012

MỘT NGƯỜI MANG TÊN NGỐC

1/- Ngày xưa khi con vừa tới đạo tràng
     Lòng vui hân hoan và quá rộn ràng
     Mẹ thương ban cho con họ pháp
     Mẹ ban cho con kho diệu pháp
     Mẹ dắt con vào đường tu chư tổ thuở nào.


2/- Rồi bao nhiêu phen về với cuộc đời
     Gặp oan gia kêu cầu cứu mọc mời
     Vì tâm con đây chưa vững chắc
     Trần duyên bao vây nên mờ mắt
     Phiền não đau buồn đắn co ray rứt tâm hồn.


     Duyên số ơi ! vì sao khe khắc tơi bời
     Trần lao nghiệp chướng đâm chồi
     Số phận con nay đã nổi trôi
     Ôi thế gian ! tìm đâu chơn lý rạng ngời
     Đời ta giông tố tơi bời
     Con đường tu thôi đã đổi dời.


3/- Ngày nay khi con đã tỉnh mộng rồi
     Đời không ban cho hạnh phúc tuyệt vời
     Mẹ ơi ! cho con xin sám hối
     Mẹ giang đôi tay con chạy tới
     Mẹ dắt con vào đường tu tiếp nối thuở nào.


4/- Vui sướng thay từ nay đã hết ưu phiền
     Từ đây con quyết tu thiền
     Để niềm vui mang đến mọi miền...
     Mặc cho oan gia...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét