phat-thich-ca

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011

Pháp kệ 27

THOÁT TỤC
Lòng đã quyết lánh xa vòng tục lụy
Bả lợi danh mùi phú quý chẳng ham
Đã quyết tâm diệt bỏ tâm phàm
Thành chánh quả mới toại nguyện phỉ chí.
                     x   x   x
Đem tất cả một lần ra bố thí
Cho chúng sanh thọ dụng chẳng riêng dùng
Của mình là của cả chúng sanh chung
Bỏ tất cả để đủ đầy tất cả.
                     x   x   x
Tứ đăng tâm từ, bi, hỉ, xã
Thường hành luôn chẳng dạ lãng sao
Bao vô minh phiền não trần lao
Thường trừ diệt chẳng cho sanh khởi.
                     x   x   x
Hằng thường nhớ đấng cha lành đang trông đợi
Ngày lẫn đêm chẳng giây phút nào nguôi
Cha con đành cách trở xa xôi
Từ vô thỉ vẫn chưa hề tái ngộ.
                     x   x   x
Thương sanh chúng chưa tìm ra quang lộ
Liền tái lại để cứu khổ chúng sanh
Dạo khắp nơi để ban rãi pháp lành
Kêu tất cả cùng nhau về cố quán.
                     x   x   x
Đời giả tạm hãy mau nhàm chán
Chớ đắm mê bờ bỉ ngạn khó qua
Muốn thoát ly khổ thống hằng sa
Phải kiếp kiếp lìa xa ngũ dục.
                     x   x   x
Tuy sống giữa cõi đời trần tục
Lòng luôn luôn nhớ tưởng quê xưa
Vui thanh bần vui phận muối dưa
Sống tu đạo, thác về lạc quốc.
                     x   x   x
Thân tứ đại dẫu còn hay mất
Phó thác cho định luật vô thường
Tâm chẳng hề mến tiếc vấn vương
Lẽ sống thác chỉ là thường sự.
                     x   x   x
Sống tự tại sống đời vô tư lự
Dẫu mất còn thành bại chẳng bận tâm
Dẫu nhục vinh suy thạnh cũng vô tâm
Biết tất cả nhưng lạnh lùng với tất cả.
                     x   x   x
Được vô ngại là vì tâm đại xã
Không mê lầm trụ chấp pháp hữu vi
Biết vô thường có hiệp có ly
Có sanh diệt, có gì đâu trụ chấp.
                     x   x   x
Không trụ chấp nên không còn che lấp
Mây vô minh chẳng dẹp tự tan
Tánh chơn thường hiển hiện rõ ràng
Đây mới thiệt niết bàn tịch diệt.
                     x   x   x
Nay viết lên đôi dòng tâm huyết
Nhắn gửi cùng thiện hữu gần xa
Cùng chúng sanh chung ở một nhà
Nhà lửa cháy hãy mau ra khỏi.
                     x   x   x
Đấng cha lành mòn mỏi
Chờ đợi đứa con yêu
Lòng quặn thắt trăm chiều
Cùng con yêu xa cách
Nơi tha phương đất khách
Con trẻ mãi miệt mài
Theo sắc tài danh lợi
Lòng cha nhớ nào phai
Thôi thôi chớ mê say
Theo dục trần cuồng dại
Hãy về với Như-lai
Để hưởng đời tự tại./-





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét