phat-thich-ca

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

Pháp kệ 19

TỪ BI


Thương chúng sanh còn say trong cảnh mộng
Cõi hồng trần còn mê đắm chẳng ra
Biết bao giờ mới tỉnh giấc nam kha
Nương thuyền giác lướt qua bờ bỉ ngạn.
                     x   x   x
Ôi ! Bỉ ngạn đầy vui tươi sáng lạn
Không vướng trần, không ảo ảnh phù vân
Đã xa lìa danh lợi ái ân
Bi, Trí, Dũng vẹn toàn không thiếu sót.
                     x   x   x
Không còn cảnh chết ruồi vì mật ngọt
Bao thăng trầm thế sự cũng đều không
Hết ngông cuồng theo bóng huyễn ruổi dong
Nơi tịnh lạc trường tồn bất diệt.
                     x   x   x
Nay nhắn nhủ đôi lời tha thiết
Kẻ hữu duyên có biết chăng là ?!
Đã biết liền tỉnh giấc nam kha
Cảnh trong mộng toàn là giả dối.
                     x   x   x
Đầu cúi lạy cầu xin sám hối
Cùng mười phương tam phật thế tôn
Bấy lâu nay tội lỗi dập dồn
Nay tỉnh ngộ không còn tái phạm.
                     x   x   x
Ngài là đấng thiền môn mô phạm
Dắt quần sanh biết rõ lối đi
Cứu mê tình sớm được thoát ly
Tam đồ khổ do "si" làm gốc.
                     x   x   x
Thương sanh chúng không nài khổ nhọc
Vào tử sanh cứu độ muôn loài
Dù tán dương công đức của phật ngài
Vô lượng kiếp cũng không sao cùng tận.
                     x   x   x
Nay nhứt quyết một lòng tinh tấn
Lo tu hành để đền đáp thâm ân
Diệt tâm phàm, diệt tánh ngã nhân
Đem bi, trí để cúng dâng chư phật.
                     x   x   x
Thế mới gọi cúng dường chân thật
Phật dụng tâm chẳng dụng bề ngoài
Muốn cúng dường tam thế Như-lai
Phải chung thủy đừng sai bổn nguyện.
                     x   x   x
Dù dâng cúng cả đền đài cung điện
Cũng không bằng một niệm từ bi
Cũng không bằng đem ngũ giới tam quy
Truyền trao kẻ mê si lãnh thọ.
                     x   x   x
Phật thương chúng sanh dường con đẻ
Muốn cúng dường ngài phải cứu độ chúng sanh
Hoặc quyết tâm quyết chí tu hành
Để sớm được trở về nguyên quán.
                     x   x   x
Lòng từ bi bao la vô hạn
Cùng Như-lai hiệp nhứt không hai
Lại dung thông khắp cả muôn loài
Một tánh giác đại đồng nhất thể.
                     x   x   x
Năng bố thí lòng nên câu nệ
Dù oán thân bình đẳng như nhau
Chẳng khác chi mặt nhật chiếu làu
Soi bình đẳng không phân tối sáng.
                     x   x   x
Đưa chúng sanh qua bờ bỉ ngạn
Được an vui thoát khổ trầm luân
Mà vẫn không thấy có ngã nhân
Năng pháp sở tâm luôn không tịch.
                     x   x   x
Hành bi nguyện bất di bất dịch
Vào tử sanh mà chẳng bị tử sanh
Còn chúng sanh nên quả phật chưa thành
Thề độ tận muôn loài thành phật trước.
                     x   x   x
Rằng sanh chúng còn trong vòng phiền trược
Ta vẫn còn từ khước quả Như-lai
Nẻo luân hồi ta vẫn vãng lai
Để cứu độ muôn loài thoát khổ.
                     x   x   x
Thuyền bát nhã không bao giờ ngừng đỗ
Mãi rước đưa chẳng ngớt tay chèo
Chính ta là thuyền trưởng giữ lái lèo
Đưa sanh chúng bước lên bờ giác ngộ.
                     x   x   x
Khiến tất cả về nơi tịnh độ
Ta mới tròn bổn nguyện từ bi
Bởi không còn một chúng mê si
Cõi cực lạc ta mới về an dưỡng.
                     x   x   x
Dứt đường tư tưởng
Bặt tướng nói năng
Các pháp vững trân
Pháp thân thường trụ
Là nơi quê ngụ
Tất cả thánh phàm
Hết nói hết làm
Vô vi tịch diệt
Giả thiệt không còn
Có không đều dứt
Đệ nhứt nghĩa đế./-



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét