phat-thich-ca

Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012

TÂM XUÂN 9

Xuân Quý Sửu-1973


Đông khứ xuân lai !
Nào ai nói thử
Xuân lai hà xứ ?
Đông khứ hà phương ?
Ai mà giải đáp tận tường
Sát na tỏ ngộ Tây phương hiện tiền.


"Xuân" đi, "hạ" đứng, "thu" ngồi
Mùa "Đông" nằm xuống để rồi ngủ yên
Đến khi tỉnh giấc đông miên
Nhìn xem thế sự biến thiên chạnh lòng
Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông
Khác chi thành, trụ, hoại, không vô thường
Tầm đạo tức là tìm đường
Trở về cảnh giới chơn thường vô sanh
Hởi ai tầm đạo khá rành
Ắt là đạo quả viên thành chẳng sai
Đạo là "Diện mục bổn lai"
Tức là mặt mũi xưa nay chớ ngờ
Bỏ quên đạo vẫn sờ sờ
Vô tâm thì đạo có cơ dễ tầm.


Trâu về chuồng mới năm nay
Cuộc cờ thế sự đổi thay hoàn toàn
Ai khôn hãy sớm liệu toan
Xây nền đạo đức mới an thân phàm
Hay nói chẳng bằng hay làm
Chơn tu mộ đạo chẳng ham bạc tiền
Nhờ đó trước cuộc biến thiên
Thân tâm vẫn được an nhiên điều hòa
"Từ bi"  "vong kỷ"  "vị tha"
Chơn tu lấy đó làm nhà nương thân
Không còn phân biệt ngã nhân
Oán thân bình đẳng xa gần như nhau
Lấy "nhẫn" làm chiếc tịnh bào
Để khi nhập thế mặc vào hộ thân
Xuân về tống cựu nghinh tân
Nhủ khuyên tất cả xa gần gắng tu
Tu là rửa ngọc súc lu
Tu là ra khỏi ngục tù vô minh
Tu là trì niệm tâm kinh
Thường xét lỗi mình phải trái mặc ai
Muốn được diện kiến Như-lai
Hồi quang phản chiếu đêm ngày thường xuyên
Diệt trừ ý mã tâm viên
Ắt là phật tánh hiện tiền chẳng sai
Muốn lìa bát nạn tam tai
Lợi danh chớ nhiễm, sắc tài đừng ham
Dẫu không nương cửa già-lam
Vẫn được nhập thánh siêu phàm tại gia
Xứng danh đệ tử Thích-Ca
Sống giữa trần thế vẫn là "siêu nhân"
Viễn ly phiền não tham, sân
Nhìn xem thế sự phù vân vô thường
Khác chi xem hát cải lương
Làm người ngoại cuộc chẳng vương vọng tình
Tâm bình vạn vật thái bình
Bốn phương dứt cảnh đao binh giặc loàn
Thế gian thành cõi niết-bàn
Chợ đời thành chốn đạo tràng thanh lương.

TÂM XUÂN 8

Xuân Nhâm Tý-1972
Đêm giao thừa trời mưa, sư phụ dạy :


Trời sầu đất thảm chúa xuân buồn
Hộ-pháp Long-thần lệ nhỏ tuôn
Thương cho phật pháp gần tiêu diệt
Kẻ đạo người đời tợ khách buôn.

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012

TÂM XUÂN 7

TÂM XUÂN
Chúa Xuân thường trụ ở lòng ta
Vô thỉ vô chung chẳng trẻ già
Bất sanh bất diệt nào lai khứ
Xuân ấy Bồ-đề nở rộ hoa.

TÂM XUÂN 6

Xuân Tân Hợi-1971
Chúc tết :
Thế gian chúc thọ chúc giàu
Đạo tràng chỉ biết chúc mau tu hành
Chúc mau lánh dữ làm lành
Ăn chay niệm Phật cầu sanh liên-đài.


Xuân về chẳng biết chúc chi ?
Cầu cho bá tánh viễn ly sắc, tài
Lợi danh gác bỏ ngoài tai
Nhứt tâm học Đạo Như-lai tu trì.


Cảm tác :
Xuân về rồi lại xuân đi
Vui trong chốc lát có chi lâu bền
Tuổi xuân cũng chớ lãng quên
Già nua chực sẵng khá nên tu liền.


Xuân về vạn vật tươi xinh
Riêng ta một mình lặng xét lý chơn
Phù sinh như một bản đờn
Bổng-trầm khoan-nhặt rốt hườn hư-vô
Hai tiếng ô hô ! Một nấm mồ !!!



TÂM XUÂN 5

Đầu xuân, 7 thiện tín Nha Trang lên đạo trang, sư phụ dạy :

Người đời chưng dọn đón xuân sang
Phật tử vui xuân đến đạo tràng
Lễ Phật lắng lòng nghe pháp ngữ
Viễn ly trần cấu ắt tâm an.


Tân niên giáng bút thảo đôi hàng
Khuyên nhủ con hiền hãy thắp nhang
Phát nguyện gắng lo làm phật sự
Tịnh tu hằng tháng đến hơi tàn.


Lợi danh thế sự không màng
Chỉ lo ủng hộ đạo tràng mà thôi
Pháp Hoa trì mãi không thôi
Biến thiên dẫu đến vẫn ngồi an nhiên
Lại thường "dĩ nhẫn vi tiên"
"Từ bi vi bổn" tuy "hiền" không "ngu"
"Tư lương" là pháp tịnh tu
Thường hành bình đẳng ngục tù chóng ra
Giờ đây năm Dậu đã qua
Tuất niên đã đến ban quà các con
Món ăn tuy thấy ít ngon
Ăn lâu tiêu hóa mãi còn dư hương
No hoài trên suốt dặm trường
Đến khi về tới tây-phương vẫn còn
Vô duyên thì thấy chẳng ngon
Vì ăn danh lợi đang còn no hơi
Đến đây hết ý cạn lời
Bảy con hãy ráng cất nơi "không người".



Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

TÂM XUÂN 4

Xuân Canh Tuất-1970
Sư phụ ban cho chúng mỗi người một con gà bằng nhựa ở trong vỏ trứng lú đầu ra, đoạn sư phụ dạy :


Gà tuy thấy được hư không
Thân gà vẫn bị nhốt trong "vỏ dầy"
Khá suy khá gẫm ý nầy
Lý sâu tỏ ngộ làm thầy nhơn thiên.


Đây là quà pháp tân niên
Các con lãnh thọ khá siêng tu trì
Hãy mau mở rộng từ bi
Ắt là sớm được thoát ly mê lầm
Đạo chơn chẳng nhọc xa tầm
Lý chơn chẳng nhọc sơn lâm tham thiền
Chơn-như chứng nhận hiện tiền
Minh tâm kiến tánh đài liên dựa kề
Hôm nay nhân dịp xuân về
Nguyện cho tất cả sớm về quê xưa
Thường ngồi xe pháp đại thừa
Chúng sanh độ tận vẫn chưa thỏa lòng
Ngày đêm sư phụ ước mong
Các con tất cả chớ hòng lãng xao
Ngày tháng qua mau
Như sao xẹt vậy !!! ...



TÂM XUÂN 3

Xuân Kỷ Dậu-1969
Đêm giao thừa :
Hoa không hương sắc chẳng phai tàn
Lại chọn đất lành chẳng mọc lan
Bốn mùa tám tiết luôn tươi thắm
Dù gặp nắng mưa chẳng phủ phàng.


Khỉ qua gà đến
Tách bến mê tân
Giác ngạn được gần
Nghinh tân tống cựu.


Cảm tác :
Mỗi độ xuân sang mỗi độ già
Bước lần đến mộ cõi đời xa
Củi khô tứ đại thêm tàn rụi
Trước lửa vô thường đốt chẳng tha.

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

TÂM XUÂN 2

Xuân Đinh Mùi-1967
Bài 1:
Một năm qua là một năm thêm già thêm lớn
Lửa vô thường hằng thiêu đốt đống củi khô tứ đại từng phút từng giây.
Một năm qua là một năm thêm phần đoạn diệt !
Quỷ vô thường đang dắt các con tiến bước đều đều từng tích tắc đến nấm mồ trong nghĩa địa !
Một năm qua là một năm tiến dần về cõi chết !!
Kẻ mê vui sướng
Bậc giác ngộ buồn thương !!
Đời là giả tạm vô thường
Như mây tan hiệp như sương đầu cành
Các con mạng sống mong manh
Khác chi cái sợi chỉ mành treo chuông
Cuộc đời biến đổi luôn luôn
Thăng trầm vui khổ như tuồng cải lương
Thân nầy chớ khá mến thương
Chớ nên dung dưỡng mà vương khổ sầu
Đạo chơn hãy khá mong cầu
Gắng tu cho đắc "HUỆ MẦU CHƠN NHƯ"
Ngày đêm phải ráng suy tư
Nhất tâm quy hướng "CHƠN NHƯ HUỆ MẦU".


Bài 2 :
Mùa hoan hỷ đã đến cùng vạn vật
Tâm yên vui khi phiền não sạch tan
Nếu tâm còn vọng động mê man
Thì dẫu có xuân sang cũng chẳng hỷ !
Xuân bất diệt ở cõi lòng vong kỹ
Xuân trường tồn muôn thế kỷ không phai
Xuân ấy là xuân Như-lai
Dưới trên đều tịnh trong ngoài đều thanh
Xuân đời thật rất mong manh
Vui qua khổ đến chớ sanh tham cầu
Hãy mau hồi đầu
Tìm cầu phật tánh
Hãy mau xa lánh
Trần cảnh vô thường
Mới là ắt được
Miên trường an vui.


Bài 3 :
Súng đã nổ nhiều rồi
Nghe chưa đã tai sao ?
Mà lại còn đốt pháo
Nếu chẳng lo tu đạo
Thành xác pháo bây giờ !
Bất khả lậu thiên cơ
Hãy ráng chờ sẽ thấy ...












TÂM XUÂN 1

Xuân Giáp Thìn-1964
Cảm tác :
Người ta đốt pháo đón xuân
Rộn rịp tưng bừng chưng dọn đẹp xinh
Thầy đây ngồi tụng tâm kinh
Nhập định tham thiền tìm kiếm lý chơn.
Chúc tết :
Tết đến năm nay biết chúc gì ?
Chúc cho bá tánh bớt sân si
Dẹp lòng ham muốn, xa tài sắc
Dứt bỏ lợi danh, gắng bố trì.

Thứ Ba, 7 tháng 2, 2012

ĐẠO HẠNH

ĐẠO lành chuyển hóa trần tâm
HẠNH lành phá sạch mê lầm thế nhân
VIÊN thành huệ-chúc từ-vân
DUNG thông vạn pháp siêu nhân thoát trần.

ĐẠO LÝ

ĐẠO khả đạo phi thường đại đạo
LÝ nhiệm mầu ẩn náu kín sâu
VÔ tâm, vô tướng, vô cầu
NGÔN sanh lý tán đạo mầu ly ngôn.

TÂM ĐẠO

Nhìn thân cá chậu chim lồng
Từ bi chư Phật lệ hồng nhỏ sa
Khách trần chìm đắm ái hà
Từ hàn vội vớt đưa qua đến bờ
Việc tu chớ khá chần chờ
Biết bao nấm mộ tuổi thơ bên đường
Xác thân giả tạm
Nào khác giọt sương
Sớm còn tối mất khôn lường tử sanh
Ước mơ tài sắc lợi danh
Mộng lòng chưa đạt đã thành xương khô
Duyên may hạnh ngộ
Mưa pháp cam lồ
Rưới tàn lửa dục, giác đồ tiến nhanh
Tâm mê chấp vọng
Tạm mượn hóa thành
Chơn-thường tịch-diệt giả danh niết-bàn
Gian nan thử đức
Lửa đỏ thử vàng
Vắng thầy là để lọc sàng gạo nguyên
Trãi qua bao cuộc biến thiên
Nhân-tâm thế-đạo đảo điên quay cuồng
Hóa công khéo sắp nên tuồng
Nhắc cho khách tục nhớ luôn vô thường
Mê đời khổ lụy ắt vương
Tu mà trái đạo đau thương càng nhiều
Dù đang trụ núi Tiêu-diêu
Lòng hằng nhớ tưởng mến yêu con hiền.



Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2012

XUÂN ĐẠO

Xuân lai xuân khứ đã bao lần
Mang lại vui buồn bao thế nhân
Hoa xuân nở rộ chờ rơi rụng
Xin đừng tống cựu chớ nghinh tân.


Ai người thấy được ánh thiều quang
Ẩn lớp sương mù của thế gian
Giao thừa pháo nổ hay tim nổ ?!
Tỉnh giấc đông miên quá ngỡ ngàng.


Xuân về mai chẳng trổ hoa
Bướm ong bay lượn tà tà buồn hiu
Tìm hoa từ sáng đến chiều
Trước thềm năm mới "ô kiều" gãy ngang
Xuân về vắng bóng thiều quang
Én kia biếng lượn như đang đợi chờ
Đợi gì ? - Đợi một "nàng thơ"
Chờ chi ?- chờ một ván cờ tân niên
Xuân về rủ sạch trần duyên
Viễn ly trần cấu trụ miền "cô đơn"
Ngồi buồn dạo một bản đờn
Giúp cho khách tục tỉnh cơn mộng trần
Đờn kêu "tống cựu nghinh tân"
Khiến cho tất cả thế nhân khổ sầu
Đờn kêu "thế cuộc biển dâu"
Ai người tỉnh ngộ hồi đầu giác nguyên
Đờn kêu "thế sự đảo điên"
Nhân tâm biến dịch triền miên không ngừng
Đờn kêu "ngũ ấm lẫy lừng"
Sanh, già, bệnh, chết, giận, mừng, ghét, thương...
Tạo thành năm mối tơ vương
Nếu không tháo gỡ vô phương thoát trần
Đờn kêu "thế sự phù vân"
Thạnh suy, vinh nhục xoay vần hiệp tan
Đờn kêu "thế sự đa đoan"
Ruột tằm chín khúc cắt ngang dễ gì ?
Đờn kêu "tiếng gọi từ bi"
Thương đời mộ đạo còn chi quý bằng ?
Đờn kêu "bình đẳng ngã nhân"
Ganh hờn dứt sạch kiêu căng chẳng còn
Đờn kêu "hạnh nguyện vuông tròn"
Chẳng cần bỏ chợ lên non mới thành
Đờn kêu "nhất niệm bất sanh"
Nhờ tâm tuyệt tướng ly danh siêu trần
Đờn kêu "niệm tưởng tứ ân"
Hoàn thành bi nguyện, tham sân xa lìa
Đờn kêu "bỉ thử phân chia"
Khiến cho suối lệ đầm đìa khắp nơi
Đờn kêu "chuột xạ hóa dơi"
Cũng nhờ khắc kỹ trụ nơi "cội tùng"
Đờn kêu "thú tánh buông lung"
Khiến cho nhân loại sống chung hạ cầm
Đờn kêu "hoa giác nẩy mầm"
Nhờ nương diệu pháp thậm thâm tẩy trần
Xuân về vạn vật mừng xuân
Xuân đi vạn vật bâng khuâng cõi lòng
Xuân về an trụ cửa "không"
Xuân đi tự tại thong dong xác hồn
Xuân lai đông khứ dập dồn
Đông lai xuân khứ chỉ tồn "giấc mơ"
Vui xuân chẳng lọ làm thơ
Mừng xuân chẳng lọ pháo cờ đón xuân
Xuân về tâm vẫn dửng dưng
Xuân đi tâm vẫn cùng xuân không rời
Cho hay xuân đạo khác đời
Xuân tâm khác với xuân thời qua nhanh
Hồi nào mái tóc còn xanh
Giờ đây tơ liễu buông mành điểm sương
Hồi nào oai chấn bốn phương
Giờ đây nằm ở dưỡng đường thở ra
Hồi nào dệt mộng gấm hoa
Giờ đây vỡ mộng khóc la điên cuồng
Hồi nào chức phận "thầy tuồng"
Giờ đây nằm ngủ trong buồng lặng câm
Hồi nào lừng lẩy tiếng tăm
Giờ đây nuốt hận âm thầm ai hay
Hồi nào một tiếng "quân bây"
Dạ rân tứ phía giờ đây ngồi tù
Hồi nào đáng bực "chơn tu"
Môn nhân lễ bái lu bù ngày đêm
Cúng dường lui tới như nêm
Giờ đây đọa-lạc gông kềm khảo tra
Hồi nào "đại đức"  "cha cha"
Vấn an bái kiến vào ra dập dìu
Thuyết kinh giảng đạo sớm chiều
Giờ đây ai thấy thảy đều lánh xa
Không còn đại đức cha cha
Đức cha vĩ đại hóa ra "anh ghiền"
Hồi nào bạc bể rừng tiền
Giờ đây cuốc đất nơi miền "tân kinh"
Hồi nào đưa đón linh đình
Giờ đây lui tới một mình buồn xo
Hồi nào thực phẩm đầy kho
Giờ đây ăn chẳng đủ no qua ngày
Hồi nào làm chủ làm thầy
Giờ đây chẳng có một tay dưới mình
Thế gian, thế sự, thế tình
Nguyện cầu tam thế thanh bình, thanh tân
Ra đời một đấng "siêu nhân"
Ban cho tất cả mùa xuân đại đồng.
                                     (đêm xuân Kỷ Mùi)



Huyền ký (Đinh Mùi)

Thí sinh ứng thí thì đông
Khi kêu kết quả như lông dính sừng
Tu đông chớ khá vội mừng
Rồi đây lắm kẻ nữa chừng bỏ bê
Chừng ấy mới thật đáng ghê
Quày đầu báng phật lại chê ông thầy.

SP dạy thiện tín 17

Tối hôm trước sư phụ cho tịnh chúng kinh hành hỗn độn, xen kẻ qua lại dọc ngang. Sáng hôm sau sư phụ khai thị :
Hồi tối các con đã diễn tuồng gì với sư phụ biết không ?
Tuồng "đại biến thiên" đó, đào kép có đủ, nhưng chỉ thiếu khán giả, đạo diễn là sư phụ.


Đạo diễn, diễn đạo bằng tuồng
"Vô minh" khán giả loạn cuồng thấy đâu
Vòng quanh đảo lộn xà ngầu
Xẹo chơn, chóng mặt, điên đầu, loạn tâm
"Cóc, keng, keng, cóc" vang âm
Luân hồi biến chuyển như mầm còn non
Tịnh rồi đến động xoay tròn
Thâu canh chắc lưỡi như con thằn lằn
Ban ngày cười nói lăng xăng
Đêm về chết giả nhăn răng ngáy khò
Rách lành lạnh ấm đói no
Chỉ có chừng ấy mà lo suốt đời
Biển trần chìm nổi chơi vơi
Gặp cơn sóng gió kêu trời ích chi
Rồi đây say ngủ li bì
Bảy ngày tỉnh dậy thấy gì cũng vui
Thú người bay nhảy tới lui
Chào mừng ngày mới ngậm ngùi đã qua.
           Con của Thích Ca
           Cùng nhà Di Lặc
           Chiến thắng lục tặc
           Được gặt quả ngon
           Ấy là các con
           Tịnh tu bất thối
           Chiều mơi sớm tối
           Trì tụng Pháp Hoa
           Lại niệm Di Đà
           Nhứt tâm bất loạn
           Các con thượng hạng
           Hành được pháp thiền
           Được ân huệ riêng
           Ở miền bảy núi
           Áo không có túi
           Mà đựng bảo châu
           Trên không có bâu
           Mà thâu vạn pháp
           Tuy khác bá nạp
           Cũng ráp nhiều manh
           Nhẫn nhục vô tranh
           Được dành áo ấy
           Rồi đây sẽ thấy.

SP dạy thiện tín 16

Tịnh chúng nam nữ lưỡng phái đi kinh hành qua lại vòng quanh trước mặt sư phụ, cơ cảm sư phụ dạy :


Huỳnh y (nam) đi ngược Bạch y (nữ)
Hai bên qua lại khác chi hú tìm
Cả hai lặng lẻ im lìm
Khác chi thất bảo lặng chìm biển sâu
Lấy y trùm bít cả đầu
Dù ai nhìn thấy biết đâu sang hèn
Đêm sáng nhờ có ánh đèn
Tâm trung an lạc nhờ quen thanh bần
Vòng quanh qua lại xoay vần
Trắng vàng gặp gỡ chẳng cần hẹn nhau
Muốn dứt phiền não trần lao
Chớ trọng sang giàu khinh miệt bần nhơn
Tâm đạo cao trổi là hơn
Tiền tài vật chất như cơn gió đùa
Trên đời chỉ biết sợ thua
Đức tu, chớ chẳng sợ thua đồng tiền
Vì tu mới được đến miền
Tây phương lạc quốc oan khiên chẳng còn
Vì tâm thương sót đàn con
Thế nên sư phụ bắt lòn dưới trôn
Trôn phật lòn xuống là khôn
Lòn trôn quyền thế xác hồn sẽ tiêu
Càng giàu càng mạnh bao nhiêu
Càng dễ sụp đổ ngã siêu tan tành
Tuy là áo rách quần manh
Gắng tu sẽ được tồn sanh lâu dài
Trong nhà chánh pháp Như lai
Chỉ hay dung chứa những ai tu hành
Những ai dục lợi cầu danh
Khua môi múa mõ cạnh tranh ỷ quyền
Dựa trên thế lực kim tiền
Tác oai tác quái nhãn tiền mang gông
Tu hành đạo đức chẳng thông
Chỉ thông một việc là thông làm giàu
Rồi đây lớn tiếng kêu gào
Trước cơn binh lửa máu đào tuôn rơi
         Này hởi các con ơi !
         Đã đến thời tận diệt
         Hãy lo tu ráo riết
         Cảnh khốc liệt mới qua
         Nếu cứ mãi dần dà
         Dẫu khóc la vô ích
         Đã là con dòng Thích
         Chỉ biết thích đạo mầu
         Danh lợi chẳng mong cầu
         Chỉ niệm câu tu thiện
         Đến đây luồng điện
         Giao cảm đã ngưng
         Sư phụ tạm ngưng
         Các con ngồi đó...









SP dạy thiện tín 15

Trong các tướng các con có biết tướng gì xấu nhứt không ? và các hạnh, hạnh gì đẹp nhứt không ?


Xấu nhứt là tướng sân si
Quơ tay trợn mắt khác gì kẻ điên
Nói la nào khác kẻ ghiền
Uống "ba xi đế" lửa men đốt lòng
Đẹp nhứt là hạnh "từ bi"
Thanh lương hiền diệu khác gì phật tiên
Trong tâm ngoài tướng đều thiền
Nói năng hòa nhã cảm liền kẻ nghe.



Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

SP dạy thiện tín 14

Các con dọn cỏ đã xong
Lót ngo sạch sẽ ngồi không dơ quần
Chư Thiên đẹp dạ vui mừng
Rãi hoa tán thán con "cưng" Phật-đà
Bên nam lấy họ Thích-Ca
Chữ "Minh" lót giữa lìa xa mê lầm
Nữ phái thì lót chữ "Tâm"
Họ "Từ" Di-Lặc dứt mầm sân si
Hai họ đều lấy từ bi
Làm phương diệu dược thoát ly não phiền
Họ "Thích" thì thích tham thiền
Chớ không tham bạc, tham tiền, tham danh
Nhu hòa nhẫn nhục vô tranh
Hiền như cục đất ắt thành kim-cang
Lục căn tam nghiệp vẹn toàn
Tịnh thanh lương thiện phục hoàn chơn như
Họ "Từ" chích máu đề thư
Dâng lên chư Phật xin "từ" chồng con
Cạo đầu, rửa phấn, chùi son
Nữ trang bỏ hết lên non tu trì.
             Nam "Thích" viễn ly
             Nữ thì "Từ" nghiệp
             Lưỡng phái hòa hiệp
             Nhứt kiếp minh tâm
             Dứt sạch mê lầm
             Muôn năm thoát khổ
             Là chỗ cực lạc ...

SP dạy thiện tín 13

Đạo phong đã thổi Nha thành
Các con đã có duyên lành đến đây
Nhứt tâm nhập thất bảy ngày
Thoát qua đại biến gặp ngay Di-Đà
Tam tai bát nạn ắt qua
Làm con Di-Lặc vào nhà Như-lai
Thiện nam họ Thích thuộc trai
Tín nữ thuộc gái nhập ngay họ Từ
Hai phái đồng Tổ Chơn-như
Từ thời vô thỉ đã từ đó ra
Dù con Di-Lặc Thích-Ca
Đều là dòng giống chan hòa từ bi
Xa lìa tham dục sân si
Nhu hòa nhẫn nhục viễn ly khổ sầu.
                        x     x     x


                 Mậu Thân song thất
                 Chồng chất tang thương
                 Thảm cảnh thê lương
                 Máu xương tràn ngập.
                        x     x     x
                 Các con đã nhập
                 Hai thất sắp lên
                 Mới được ghi tên
                 Vào đền bảy núi.

SP dạy thiện tín 12

Đất sét mới vỗ nên hình
Gặp mưa thì rã chẳng gìn được lâu
Thế nên dù ở nơi đâu
Lúc nào cũng  "định" vào câu "tham cầu"
Ắt mau thu đạt quả mầu
Niết bàn cực lạc khỏi cầu cũng nên
Lời vàng chớ khá lãng quên
Nhớ ghi hành đúng sẽ lên sen vàng.

SP dạy thiện tín 11

SP dạy thiện tín ai nhập thất đầu là đã tu sửa nền, còn vị nào sắp nhập thất là chuẩn bị ki, cuốc để đắp nền.

Các con lãnh cuốc là để cuốc cỏ cào gai
Lãnh ki là để hốt cỏ gai đi đỗ bỏ.
             Cỏ gai đỗ bỏ
             Mới tỏ đạo mầu
             Thoát khỏi hố sâu
             Về chầu Từ-phụ
             Rán mà lam lũ
             Mới đủ phước duyên
             Phải cố làm siêng
             Xích xiềng mới đứt
             Nội trong thất nhựt
             Vượt bực về quê
             Thoát khổ ê chề
             Lê thê kiếp sống
             Cha lành trông ngóng
             Thương nhớ không ngui
             Con trẻ ham vui
             Ngậm ngùi than thở
             Cha con cách trở
             Chỉ một đường mê
             Nếu tỉnh  "giấc kê"
             Về quê nháy mắt.