phat-thich-ca

Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2011

OÁN THÂN

Còn thân thì còn oán.
Hết thân mới tuyệt oán, đạt đến chổ oán thân bình đẳng.
Lại nữa, muốn dứt niệm oán thân, phải tôn thờ chơn lý và tận diệt vô minh, bởi tôn thờ chơn lý nên yêu chuộng chơn lý, ngoài chơn lý ra chẳng thân với ai khác, vì tận diệt vô minh nên thù ghét vô minh. Ngoài vô minh ra chẳng oán ai khác. Nói cách khác oán là oán vô minh, thân là thân chơn lý. Ngoài ra chẳng oán thân ai cả.
Chơn tu thường thân cận minh sư và ngưỡng mộ các bậc siêu nhân vì các ngài hiện thân của chơn lý. Đồng thời không thích gần gủi những hạng giả nhơn vì họ hiện thân của vô minh.
Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã là như thế, hay đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu cũng thế.
Tuy không thích gần gủi giả nhơn nhưng không ghét họ, mà chỉ ghét vô minh của họ mà thôi.
Do đó, khi cần vẫn sẵn sàng giúp đỡ và nếu có nhơn duyên vẫn từ bi tế độ.
Thân cận minh sư vì ngưỡng mộ chơn lý hiện thực nơi ngài, chứ không luyến ái minh sư. Do đó, tuy thường thân cận minh sư mà không bị tình cảm trói buộc. Đối với minh sư xa thì khát tưởng, gần thì kỉnh mộ, chứ không như thế tình, xa thì nhớ nhung phiền não biến diệt, gần thì dể duôi nhàm chán khi thường.
Tóm lại, oán thân là nguồn gốc của oan gia nghiệp chướng phiền não. Muốn cắt đứt oan gia, diệt trừ phiền não nghiệp chướng, trước hết phải ly thân bằng cách độc tôn chơn lý, hiến dâng trọn vẹn cuộc đời cho chơn lý./-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét