phat-thich-ca

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011

Hướng về Từ Mẫu



Ngâm :
Tầm thinh cứu khổ Quan Âm
Thể theo bi nguyện hoằng thâm độ đời
Ta-bà dạo khắp mọi nơi
Từ hàng tế chúng trong thời hạ ngươn
Tùy duyên tiếp dẫn thiện nhơn
Trở về nguyên quán nghe đờn diệu âm
Đờn kêu diệu pháp thẩm thâm
Sát na tỏ ngộ nẩy mầm giác hoa
Đờn kêu tắm suối ma-ha
Nhiều đời nghiệp báo oan gia tiêu trừ
Đờn kêu bước xuống thuyền từ
Lên bờ giác ngộ thường cư liên đài
Đờn kêu hoa giác mãn khai
Thường xuyên diện kiến Như lai cha lành
Đờn kêu tín thọ phụng hành
Đạo quả viên thành độ tận quần sanh.
Lý con sáo :
Pháp môn vi diệu giải trừ vô minh
Ngộ lý mầu tâm kinh
Phật tánh liền hồi sinh
Hồn xác được an bình
Dứt hết bao vọng tình
Lụy phiền đều tan biến
Bởi cả thân lẫn tâm đều không
Được vào nhà giải thoát
Đem pháp âm giải mê quần sanh.
Nói lối :
Muốn ra khỏi ba nhà lửa cháy
Phải lên đường cắt ái ly gia
Trước tiên là ra khỏi tục gia
Để an trụ ngôi nhà đạo pháp
Bởi danh tướng buộc ràng phức tạp
Khó xây thành bảo tháp kim-cang
Nên tâm còn phiền não bất an
Dẫu thân trụ đạo tràng thanh tịnh
Thân tâm trí sanh nhiều chứng bệnh
Bởi trần duyên mắc dính không rời
Tướng tuy tu mà tâm vẫn còn đời
Nên biển khổ đầy vơi khó thoát
Kính lạy từ mẫu Quán Thế Âm Bồ Tát
Xin kính dâng hoa giác cúng dường
và thắp nén tâm hương khấn nguyện
Nhứt nguyện diệu pháp hoằng khai
Nhị nguyện Như lai ứng thế
Tam nguyện huynh đệ hiệp hòa
Tứ nguyện bá gia tịnh lạc.
Nam mô Quán Tự Tại Bồ Tát
Nén hương lòng ngào ngạt, mùi giải thoát từ bi
Xin từ mẫu chứng tri và mật thùy gia hộ.
Vọng cổ :
Cho thiền tử sớm chuyển mê khai ngộ, vượt sông thương biển khổ an lành.... Nhứt tâm nhứt nguyện tu hành, đến ngày đắc quả độ sanh cứu đời, vô minh phiền não tách rời, lên bờ giác ngộ thảnh thơi an nhàn, trần gian thành cõi niết bàn, gia đình thành chốn đạo tràng thanh lương, không còn khổ lụy vấn vương, nằm ngồi đi đứng kề nương phật đài, thị phi gác bỏ ngoài tai, thạnh suy bỉ cực thới lai đều thiền, sát na phản bổn hoàn nguyên, muôn tay vào chợ tùy duyên độ đời, cho hay diệu pháp không lời, nghe nơi kẻ khác ngộ nơi lòng mình, ngưỡng mong từ mẫu chứng minh, hộ trì pháp tử đạo tình phát huy./-





Thứ Hai, 24 tháng 10, 2011

Cao phi

Thuyền từ sang sông
Bao sanh chúng mãi miết chờ mong
Mẹ hiền ra đi
Đàn con trẻ mòn mỏi đợi trông
Do lòng khao khát thương nhớ
Không còn lêu lõng như trước
Gắng lo tu hành
Cho đạo quả chóng thành tương lai
Gắng lo tu hành
Cho đạo quả chóng thành tương lai./-

Lý con sáo

Chuyển mê khai ngộ mới là Minh sư
Thường hành thiền chơn như
Tâm tuy sanh tự tánh không rời
Huệ đăng luôn chiếu sáng tuyệt vời
Chợ đời dù nương náo
Tâm vẫn không cách xa thiền môn
Hiện tiền lòng không vắng
Nên trí quang chiếu minh thường xuyên./-

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2011

Vạn huê trường hận

Hoài niệm cố nhân nhất nguyện tu thiền.
Vạn sự thảy hoàn không.
Trần duyên nào khác sương mai.
Phàm tâm nào khác phim tuồng.
Biến đổi luôn chẳng thật bền.
Nhìn xem càng thêm thấy ngao ngán đời.
Tha thiết chữ tu trì.
Ngày đêm nhất tâm tham thiền.
Thoát mê tình phản bổn hoàn nguyên./-

Giang tô

Đạo có hai đường nhập xuất tùy tâm mỗi người.
Con nào muốn chọn con đường giải thoát trần duyên khổ sầu.
Thì phải kíp tầm sư.
Ly gia cắt vòng oan trái.
Để thường nhiếp tâm thiền định tinh chuyên.
Chẳng còn phóng tâm trần cảnh phan duyên.
Phục hồi chơn tâm thường tịnh an nhiên.
Trần lao phiền não bất xâm. 
Tùy duyên xúc cảnh vô tâm.
Trụ niết bàn./-

Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011

Sơn đông hướng mã

Thân, tâm, cảnh có mà không
Sao cứ mãi duỗi dong
Giờ đây dừng chân là xong
Đời như mộng vô thường giả tạm
Khá mau tỉnh hồn
Nương về đạo thiền./-

Lý con sáo

Trước nên tỉnh ngộ vô thường nơi thân
Già, bệnh rồi tử vong
Tâm, cảnh kia cũng chẳng khác nào
Phù vân luôn tụ tán không ngừng
Vọng trần tùy duyên sanh biến
Cũng do tâm đảo điên mà ra
Tỉnh ngộ rồi liền thôi mê chấp
Thân, cảnh, tâm phút giây lìa tan./-

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

KHAI DUYÊN QUẢNG ĐỘ

Cao phi :
Mậu Thìn tân niên
Minh sư quyết chuyển pháp thiền tông
Diệu thiền ly tâm
Nên thân cảnh dẫu có mà không
Chẳng còn ngã chấp chi hết
Trong ngoài không dính tâm tướng
Diệu tâm hiện hành
Nên tứ trí tựu thành viên dung
Diệu tâm hiện hành
Nên tứ trí tựu thành viên dung.
Nói lối :
Năm Đinh Mão gặp nhiều biến cố
Sang Mậu Thìn quảng độ pháp duyên
Pháp ly tâm thể dụng diệu huyền
Là giáo ngoại biệt truyền "Vô trụ"
Pháp báo hóa tam thân đầy đủ
Định Huệ Bi thường trụ bất ly
Cũng gọi là tâm pháp vô vi
Giúp pháp tử hồi quy tự tánh
Lìa phương tiện không còn cứu cánh
Nên thiền sư tuyệt thánh siêu phàm
Lấy trần lao làm tịnh độ già lam
Nên chẳng trụ chùa an tịnh thất
Tâm vô niệm chính là tâm phật
Mới là tâm chơn thật bất hư
Cũng gọi là phật tánh chơn như
Khi thể nhập thì dứt trừ vọng tưởng
Quay gươm huệ dẹp trừ ma chướng
Nương gậy thiền định hướng tây phương
Dẫu lại qua sáu nẻo vô thường
Vẫn an trụ chơn thường bất biến
Xem các pháp khác gì mộng huyễn
Tánh như lai hiển hiện ly trần
Dẫu tùy duyên ứng hiện hóa thân
Vẫn thường trụ pháp thân thanh tịnh
Tâm vô trụ một trần chẳng dính
Pháp ly tâm bá bệnh tiêu trừ
Tỏ lý mầu mới gọi Minh sư
Đã vĩnh viễn giã từ bến mộng
Thấy sanh chúng chịu nhiều khổ thống
Bởi mê lầm nhận vọng làm chơn
Nên không còn ẩn dật lâm sơn
Đi khắp chốn khảy đờn diệu pháp
Vẫn thường trụ kim cang bảo tháp
Dẫu cuồng phong bão táp không lay
Luôn an nhiên tự tại tháng ngày
Tùy cơ cảm nắm tay dìu dắt
Về cổ quán đi theo đường tắt
Nên không còn lục tặc nhiễu nhương
Luôn cận kề từ phụ pháp vương
Để nghe pháp cúng dường lễ bái
Khi xúc cảnh tâm vô quái ngại
Lúc thanh nhàn tự tại thong dong
Kẻ hữu duyên mới gặp nhập dòng
Người bạc phước sanh lòng nghi hoặc
Bởi không thích đi theo đường tắt
Nên vòng vo tam quốc quanh co
Nhưng chẳng may lỡ một chuyến đò
Khó thoát khỏi cái lò sanh hóa
Cũng vì quá chấp nê bản ngã
Nên khó nghe bát nhã lý mầu
Chẳng biết rằng diệu pháp cao sâu
Khi tỏ ngộ thì hồi đầu thị ngạn
Khi tỏ ngộ thì tâm đăng bừng sáng
Cả trong ngoài tỏ rạng quang minh
Bởi kém duyên nên chẳng có lòng tin
Và dấy khởi vọng tình điên đảo
Cộng thêm tánh lăng loàng kiêu ngạo
Khinh thường ngôi tam bảo chí tôn
Nên phải đành xa cách thiền môn
Trãi nhiều kiếp vùi chôn phật tánh
Khi gặp kẻ cứng đầu ương ngạnh
Xử dụng đòn không đánh mà đau
Nên phải đành lặng lẽ đi mau
Cũng không dám dự vào pháp hội
Thương những kẻ lầm đường lạc lối
Mãi đi vào bóng tối vô minh
Luôn sống trong lục dục thất tình
Nên không tự biết mình chi hết.
Vọng cổ :
Trãi nhiều kiếp phải chịu trôi lăn bò lết trong sáu nẻo vô thường... khó về lạc quốc cố hương, khó được bái kiến từ vương mẹ hiền, khó mong tháo gỡ xích xiềng, thoát ra nhà lửa ba miền tử sanh, cũng vì chấp tướng chấp danh chấp không chấp có biến thành si mê, chấp ngã chấp pháp nặng nề nên đành cách biệt bồ đề tánh không.
Nhiều đời quên mất chủ ông, bỡi theo trần cảnh ruỗi dong không ngừng, nơi mình sẵn có chúa xuân mà không tự biết xoay lưng với ngài.
Trãi bao tháng rộng năm dài, lợi danh tài sắc miệt mài chẳng buông, thế nên bỏ gốc quên nguồn chạy theo bào ảnh diễn tuồng tang thương gây ra lắm cảnh đoạn trường quanh đi quẩn lại sáu đường khó ra.
Nay đà gặp đạo Ma ha, hãy mau tỉnh ngộ vào nhà kim cang, thân tâm an trụ đạo tràng, mê đồ vĩnh biệt phục hoàn giác nguyên.
Ngâm thơ :
Đến ngày quảng độ pháp duyên
Hoằng khai diệu pháp ngộ liền sát na
Tây phương ở tại ta bà
Niết bàn ở tại ba nhà tử sanh
Nhân duyên phước đức căn lành
Cả ba gồm đủ sẵn dành pháp trân
Hữu duyên xa mấy cũng gần
Vô duyên đối diện vạn phần phân ly
Tắm mình trong suối từ bi
Kẻ khô người ướt là tùy căn duyên./-



TRỞ LẠI CỐ HƯƠNG

Hò hơ... quê tôi là lạc quốc liên đài
Có dòng cam lộ đêm ngày chảy quanh
Có ao thất bảo tịnh thanh
Có rừng bảo thọ... hò hơ...
có rừng bảo thọ tươi xanh bốn mùa.


Vọng cổ :
Tôi trở lại cố hương khi cõi lòng vắng lặng, dứt bặt trần duyên bao phiền não không còn... hạnh nguyện thủy chung như nhứt giữ tròn, kiên trì một dạ sắc son, đạo tâm kiên cố chẳng con thối lui, tình đời ngũ dục chôn vùi, nằm ngồi đi đứng nếm mùi pháp hương, không còn trần cảnh vấn vương, trực chỉ cố hương không hề chuyển hướng.
Trên bước lưu vong bao khổ sầu chồng chất, tôi chỉ thực sự yên vui khi trở lại quê nhà, những kỷ niệm tang thương nơi cõi tạm ta bà, hồi tưởng lại ôi thật là ngao ngán, nào hiệp ly tụ tán, nào ân oán oan gia, nào sắc tài, nào phú quý vinh hoa, rốt cuộc chỉ đưa tôi vào ngôi nhà nghiệp báo khổ đau.


Lưu thủy hành vân :
Nay tỉnh mộng huỳnh lương quyết tâm
Về cố hương an lành
Quê xưa yêu dấu muôn đời không quên
Nguyện khắc tên liên đài
Bao nhiêu ma chướng cản đường không nao
Thì lo chi cố hương không được về.


Vọng cổ :
Tôi trở về đây gặp lại đấng cha lành từ mẫu, trên cửu phẩm liên hoa còn ghi đậm nét son vàng... danh tánh của tôi trong buổi đầu tiên được bái kiến đạo tràng, trên có từ phụ xoa đầu thọ ký, dưới mẹ hiền điểm đạo khai tâm giác hoa từ đó nẩy mầm, lục căn thanh tịnh thân tâm an bình, chơn như phật tánh hồi sanh, chuyển mê khai ngộ phát minh huệ mầu, thuyền từ cập bến mê tân, rước đưa khách tục về gần Như lai, không còn lưu lạc trần ai, thân tâm thường trụ giác đài Kim cang, đêm ngày hấp thụ từ quang, vô minh phiền não tiêu tan chẳng còn, thị thành chẳng khác núi non, chơn tâm chánh niệm sắc son kiên trì, tam tai bát nạn thoát ly, tắm mình trong suối từ bi nhiệm mầu, không còn biển nghiệp chìm sâu, một niệm hồi đầu vĩnh kiếp tiêu diêu./-

Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

THOÁT VÒNG OAN TRÁI (QUAN ÂM THỊ KÍNH)

Lưu thủy hành vân :
Mang tiếng oan tà tâm sát phu
Lòng vẫn không giận buồn
Ly gia quyết chí đi tìm đạo cao
Nào quản bao nhọc nhằn
Duyên may đưa đẩy gặp chùa sư ông
Làm tiểu tăng thắp hương chong đèn.

Nói lối :
Rồi bổng oan trái từ đâu đưa đến
Ả thị Mầu cảm mến yêu thương
Mối tình đời thành sợi tơ vương
Dạo nên khúc đoạn trường cay đắng
Dẫu tâm hạnh một mầu trong trắng
Kẻ si tình đến tặng trăng hoa
Tạo tiếng đời mai mỉa gièm pha
Âu cũng bởi oan gia tiền kiếp
Ả ấy muốn cùng ta hội hiệp
Chốn tình trường nên tạo nghiệp vu oan
Dạ từ bi chẳng muốn hại nàng
Nên im lặng hoàn toàn cho đến thác
Dù thân xác bị khảo tra tan tát
Mà tâm linh vẫn an lạc tuyệt trần
Lòng dặn lòng vì đạo quên thân
Nên dứt sạch tham sân phiền não.


Vọng cổ :
Bởi quyết chí tầm sư học đạo nên gặp ma vương khảo đảo tâm thành .... thủy chung giữ vững hạnh lành, oan khiên thử thách biến thành hư không, đạo tâm dường thể bá tòng, mặc cho sương tuyết trời đông chẳng sờn, thị phi nghe tợ tiếng đờn, chịu oan chẳng giận chẳng hờn chẳng lo,dò sông dò biển dễ dò, mấy ai bẻ thước mà đo lòng người, hại ta ta mĩm miệng cười, ngày đêm sám hối cho người oan gia, từ bi nhẫn nhục nhu hòa, dĩ ân báo oán đó là giải oan./-

ĐÁNH MẤT THIÊN ĐƯỜNG (AI ĐÀNH BỎ MẸ)

Lưu thủy hành vân :
Trăng sáng soi rừng thông vắng tanh
Ngồi dưới trăng tâm tình
Con thơ nghe mẹ kể chuyện đời xưa
Chuyện nàng tiên đánh mất thiên đường
Nghe qua con trẻ thấy lòng bâng khuâng
Vì cảm thương tiểu nhi dại khờ
Tương lai con trẻ không còn phân tâm
Mà luôn luôn trú tâm nơi mẹ hiền.


Vọng cổ :
Mẹ thân yêu là thiên đường lạc quốc, ai bỏ mẹ ra đi là tự đánh mất thiên đường.... Mẹ là suối mát tình thương, mẹ là nôi ấm miên trường yên vui, tình mẹ thơm ngọt như mía lùi, mất đi tình mẹ chôn vùi tuổi xuân, khác chi số kiếp hoa rừng, lạc loài ai quý ai cưng ai nhìn, dù cho muôn đẹp ngàn xinh, hoa kia vẫn tủi phận mình vô duyên ./-

DÕI THEO GÓT MẸ

Nói lối :
Vì bổn nguyện từ bi cứu thế
Nương từ hàng phổ tế quần sanh
Bởi mê tình còn đắm nhiễm lợi danh
Ham tài sắc nên cam đành khổ lụy
Thấy sanh chúng còn ôm lòng vị kỷ
Nên mẹ hiền bố thí vị tha
Ngày lên đường cắt ái ly gia
Lòng dứt khoát lìa xa ngũ dục
Nêu gương sáng từ bi nhẫn nhục
Chịu oan tình chẳng chút thở than
Rồi đến khi đen trắng đã rõ ràng
Đấng từ mẫu đã lên đường về cực lạc
Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát
Nén hương lòng ngào ngạt, mùi giải thoát từ bi
Xin từ mẫu chứng tri và mật thùy gia hộ


Vọng cổ :


Đàn con trẻ sớm trở về quang lộ gặp minh sư và tỏ ngộ đạo thiền....
Hôm nay ngày vía mẹ hiền thành tâm đem bó hoa thiền cúng dâng. Ơn trên từ mẫu chín từng, chứng lòng pháp tử xa gần đến đây, thương con từ mẫu đưa tay, dắt dìu con trẻ về ngay đạo tràng, không còn thế sự buộc ràng, không còn gặp cảnh phủ phàng đắng cay, nợ trần thôi hết tạo vay, trở về bên mẹ tháng ngày vô tư./-



Thứ Năm, 13 tháng 10, 2011

TRỞ VỀ VỚI MẸ

Ngâm thơ :
Quỳ trước tôn sư nguyện cúng dường
Hát bài nhớ mẹ lúc buồn thương
Cầu xin tam bảo mười phương phật
Chứng giám hôm nay trẻ cúng dường.


Nhớ lại khi xưa xa vắng mẹ
Âm thầm dòng nước cuốn con đi
Đêm trường chơi vơi thuyền cô lẽ
Mẫu tử thôi rồi nay cách ly.


Lý qua cầu :
Giờ đây con trẻ vui bên mẹ dù bao năm tháng khổ đau đập dìu sóng gió. Trên chiếc thuyền nan ngược xuôi, biết nơi đâu là bến an toàn.
Thật buồn cho con đang còn thơ đã sớm xa mẹ, nữa đêm thức giấc hỡi ơi mẹ tôi đâu mất, sóng gió bủa vây ngàn phương, biết nơi đâu là bến an toàn.
Vọng cổ :
Ngày xưa nếu không bị dòng đời cuốn trôi thì con thơ đâu bao giờ mất mẹ.... để trong lúc đêm khuya thuyền nan nhỏ bé vượt trùng dương sống giữa ba đào, nhớ mẹ con thơ khản tiếng kêu gào. Mẹ, mẹ hỡi thôi rồi con mất mẹ, giữa đêm trường cô lẽ bóng con côi, bến đò xưa nay vĩnh viễn xa rồi, còn đâu nữa vòng tay yêu của mẹ, mẹ ơi hỡi đừng bỏ con mẹ nhé. Con về đây, con đang trở về đây chiếc thuyền nan cứ mãi vòng xoay, khiến con trẻ không tìm ra phương hướng như cô lẽ, từ đây đời vấn vương xa mẹ rồi con nương tựa vào đâu.
Lý qua cầu :
Sóng nước trôi mênh mông, dòng sông ơi dòng sông oan trái, sao mi cuốn ta đi để giờ đây mẹ con cách ly.
Lòng nguyện lòng vững lái, chờ phong ba lắng yên quay về. Lời mẹ còn nhớ mãi, dù gian nguy vẫn không rời lòng.
Vọng cổ :
Cánh chim xa cách còn nhớ về tổ cũ, trẻ thơ xa cách mẫu thân còn chi đau khổ cho bằng ... Nguyện với ơn trên cho mẹ yên bình. Kìa ai đó dừng chân cho trẻ hỏi mẹ con đâu rồi, có ai gặp hay không ? Bến đò xưa nay ủ ấp quạt nồng, vui bên mẹ khi con lìa xa mẹ. Hãy trở về dù thuyền nan nhỏ bé bên mẹ đây rồi ơi dào dạt tình thương.
Cao phi :
Hãi hùng đi qua con đã về với mẹ đây rồi. Tháng ngày bơ vơ ôi đã hết, chấm dứt từ đây. Biển đời trôi nổi chẳng còn lưu luyến chi hết. Cạnh bên mẹ hiền, được sởi ấm tâm hồn an vui. Cạnh bên mẹ hiền, được sởi ấm tâm hồn an vui./-

ÔM CÂY ĐỢI THỎ

Ngâm thơ :
Ngồi buồn ôn lại tích xưa
Ôm cây đợi thỏ ghét ưa mặc người
Riêng tôi lỡ khóc lỡ cười
Khóc thì cho những hạng người ăn quen
Cười thì cho lũ chồn đèn
Ăn quen mắc bẩy thân hèn còn chi
Gắng lòng nghe kỹ  gẫm suy
Ôm cây đợi thỏ là chi sẽ tường.
Hát vè :
Ngày xửa ngày xưa
Có anh chàng ngốc
Làm về mệt nhọc
Ngồi nghỉ gốc cây
Bổng từ hướng tây
Có con thỏ bạch
Đâm đầu chết quách
Tại gốc cây này
Rồi đến hôm sau
Anh chàng tưởng bở
Đến đây ngồi đợi
Chú thỏ chạy ra
Như ngày hôm qua
Đụng đầu vào gốc
Ngốc ơi là ngốc.
Sơn đông hướng mã :
Thỏ ơi thỏ ta chờ mi, mà chẳng thấy mi đâu, ngồi đây chờ mi từ lâu, mà chẳng gặp con nào ráo chọi, bóng đen phủ trùm, chỉ nghe có tiếng hùm.
Nói lối :
Kìa trước mắt bổng nhiên xuất hiện
Chúa sơn lâm há miệng tìm mồi
Liền co giò chạy thẳng một hơi
Về đến nhà gặp vợ thì trời đã tối
Chẳng những không thương mà lại còn la lối.
Vọng cổ :
Hò hẹn với ai, mà về tối như vầy. Tôi đây tình thật tỏ bày xin nàng thông cảm đừng rầy tội tôi... từ đây tôi đã tởn rồi, không còn đợi thỏ mà ngồi ôm cây, nghìn năm mới có dịp may, chớ đâu có mãi mà hay mong chờ, dù nên gặp gió phất cờ, nhưng mà phải biết tùy cơ mới thành, tích xưa phân rõ ngọn ngành, mong hàng thức giả đồng hành gẫm suy, trên đời bất cứ việc chi, thời duyên biến chuyển qua đi chẳng còn, trăm năm bia đá thì mòn, nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.

Thứ Ba, 11 tháng 10, 2011

ẾCH NGỒI ĐÁY GIẾNG

Nói lối :
Bao năm tháng ngồi nơi đáy giếng
Suốt đêm ngày chỉ nghe tiếng bạn đồng hương
Hai mươi bốn giờ thọ đủ khí âm dương
Lấy trùng dế làm cao lương mĩ vị.
Vọng cổ :
Trời nắng hạn trông chờ thiên chỉ, liền cất tiếng kêu báo hiệu trận mưa rào... giúp đỡ muôn dân bá tánh đồng bào, mà lòng chẳng tự cao tự mãn, ngồi một chỗ quanh năm suốt tháng, chẳng kết giao cùng bầu bạn gần xa. Đáy giếng sâu là vũ trụ quê nhà, lòng đất lạnh là giang sơn đất nước. Ngày huyên náo không dám ló đầu ra phía trước, đêm vắng tanh mới lên khỏi mặt nước ngắm sao trời...
Giữa đêm khuya không một bóng người nghe thì thầm lác đát giọt sương rơi vài tinh tú phản chiếu sáng ngời trên mặt nước, bổng xuất hiện ngọn đèn phía trước, linh cảm rằng đó là người soi ếch oan gia, mới vội vàng lặng xuống nước để thoát thân. 
Sơn đông hướng mã :
Nơi dung thân dòng giống ếch lâu đời, dù sanh tử chẳng rời xa, lòng giếng nóc trời xanh bao tháng năm ẩn náo nơi này mưa rào... nước đầy...
Vọng cổ :
Rồi bổng nhiên đất bằng dậy sóng dòng nước lụt cuốn trôi đi phiêu bạt bốn phương trời... lòng giếng cũ ngày xưa vĩnh viễn xa rồi giúp tôi thoát khỏi cuộc đời nhỏ hẹp. Mở mắt nhìn trời đất rộng bao la tôi cảm thấy mình vô cùng bé nhỏ. Nguồn chơn lý từ đây sáng tỏ, tự thân tâm rời bỏ mê lầm, tục rằng họa phước do tâm, trời cao đất rộng khó tầm ai ơi, chờ khi đúng tiết hợp thời, tự nhiên biến cuộc đổi dời ắt nên, luật này xin chớ lãng quên, dẫu tâm lựa chọn hư nên do trời, ếch ngồi đáy giếng trọn đời, nhờ cơn bão lụt dạo chơi hải hồ.Những ai muốn thoát mê đồ, chớ nên chấp thủ nấm mồ chủ quan, vô minh muốn được tiêu tan, hãy nên mở rộng nhãn quang mà nhìn đời./-

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

TỈNH MỘNG HUỲNH LƯƠNG hay là VUA THOÁI VỊ ĐI TU (sự tích vua Trần Nhân Tông)

Nói lối :
Phú quý tợ môn tiền tuyết
Công danh như thảo thượng sương
Cõi trần ai là cốt khổ tang thương
Tránh sao khỏi con đường sanh bệnh tử
Thà kiến tánh trở về ngôi vị cũ
Lo tu tâm để giải thoát khỏi nẻo luân hồi
Nơi biển trần không còn lặng hụp nổi trôi
Đài sen báu được yên ngồi trên cửu phẩm.
Vọng cổ :
Mặc dù ngày kia trẫm kế nghiệp tiên vương lên ngôi nhất thống sơn hà...đại quốc vị vương sống trong nhung lụa ngọc ngà, trẫm đội vầng nhật nguyệt đạp máy âm dương cầm đầu văn võ bá quan, giữ gìn xã tắc giang san thế thiên trị quốc an bang, nhưng bao nhiêu trí cả hiên ngang đều chỉ là tạm thời mộng ảo. Sách có câu "vì chưng kiếp trước khéo tu, ngày nay con cháu võng dù nghinh ngang" gieo nhân thì hưởng quả nên trời trả công phu bằng ấn ngọc ngai vàng... nhưng có lẽ nào trần duyên tạp niệm danh lợi tóm thâu, khi kế nghiệp cho tiên hoàng, biết đâu màng vô minh kia sẽ lấp che nguồn đạo đức, thôi kể từ đây thế sự giai hưu, trẫm xin nhường ngôi thoái vị, thiên tùng nhân ý, cẩm bào long trẫm cởi ra, trẫm mặc vào mình chiếc áo cà sa.
Cao phi :
Xác phàm thế gian
Luôn thay đổi chẳng có bền lâu
Khổ sầu phát sinh
Do mê chấp thân tứ đại là ta
Vô thường luật ấy nghiêm khắc
Chẳng hề dung thứ ai hết
Trẫm đây đã rõ rồi
Nên quyết chí lên đường xuất gia
Trẫm đây đã rõ rồi
Nên quyết chí lên đường xuất gia.
Vọng cổ :
Sơn trung tựu hữu thiên niên thọ
Thế thượng nan phùng bá thế nhân
Có nghĩa là : Núi nọ ngàn năm cây vẫn sống, thế gian trăm tuổi ít ai còn.
"Thiên võng khôi khôi sơ ni bất lậu, cao phi diễn tấu giả nan toàn, nhứt điểm vô minh chi hỏa năng thiêu vạn khoảnh âm đức chi lâm". Lửa lòng vừa mới phát sinh, cả rừng công đức biến thành tro than, uổng công xe cát dã tràng, pháp thân huệ mạng tiêu tan chẳng còn. Muốn được qua bỉ ngạn, để bừng sáng tâm đăng; muốn xuất thế siêu nhân, để cư trần bất nhiễm; muốn lửa lòng tắc lịm, để nhứt niệm bất sanh; muốn cụ túc tam thanh, để hoàn thành đạo nghiệp. Trẫm nguyện thu nhiếp lục căn, thành tâm sám hối ăn năn lỗi lầm, nương về diệu pháp thậm thâm, tham thiền nhập định thân tâm trọn lành, thủy chung một dạ chí thành, kim ngôn y giáo phụng hành chẳng sai, chừng nào đắc quả Như lai, Trẫm đem diệu pháp hoằng khai độ đời./-













































Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

TAM THẬP KỆ

1/- Thế gian vạn sự hoàn không
      Nay con quyết thoát khỏi vòng tử sanh
      Xuất gia học đạo tu hành
      Nương theo sư phụ hạnh lành dồi trao.
2/- Đời là biển khổ sông mê
      Tu là cội phúc trở về bổn nguyên
      Nay con đoạn dứt trần duyên
      Theo thầy học đạo tinh chuyên tu hành.
3/- Thế gian vạn hữu vô thường
      Cõi đời giả tạm như sương đầu cành
      Gia đình là chốn ngục tù
      Tôi quyết xa lánh nương mình cửa không.
4/- Đời là mật ngọt dính dao
      Liếm vào đứt lưỡi máu đào tuôn rơi
      Vui đời khổ lắm ai ơi
      Nay con tỉnh ngộ vui nơi đạo lành.
5/- Vô thường chẳng hẹn này mai
      Sớm còn tối mất nào ai hẳn tường
      Tử sanh định số không lường
      Tỉnh giấc mộng trường tôi quyết xuất gia.
6/- Mùi đời hương vị ngọt ngào
      Chúng sanh mê muội nếm vào mới hay
      Mùi đời hậu vị đắng cay
      Nay con tỉnh ngộ dứt ngay tình đời.
7/- Tham dục là gốc khổ đau
      Hữu duyên con đã tìm vào cửa không
      Thủy chung con quyết một lòng
      An bần thủ đạo phục tùng minh sư.
8/- Ái ân ràng buộc thân tâm
      Thân nhân quyến thuộc là mầm oan gia
      Con noi gương Phật Thích Ca
      Đoạn tình cốt nhục vào nhà "Đại bi".
9/- Ngũ dục là gốc khổ đau
      Phát sanh phiền não trần lao tội tình
      Đó là mẹ đẻ vô minh
      Con quyết từ bỏ để gìn đạo tâm.
10/- Cũng vì mê ngủ ham ăn
      Chúng sanh chìm nổi trôi lăn sáu đường
      Nay con tỉnh ngộ vô thường
      Giảm ăn bớt ngủ tìm phương thoát trần.
11/- Cảnh vui trần thế vốn vô thường
      Con quyết xa lìa chẳng vấn vương
      Tu hành kham khổ nhưng an lạc
      Giải thoát tâm linh khỏi sáu đường.
12/- Cá cắn câu mua sầu chuốc thảm
      Chim tham mồi cạm bẩy nhốt thân
      Cõi đời là chốn mê tân
      Nay con tỉnh ngộ nương thân cửa thiền.
13/- Tình đời lý đạo khác nhau xa
      Xã tục ly hương chẳng nhớ nhà
      Thương đời mộ đạo lòng tha thiết
      Con quyết tu hành để độ tha.
14/- Xuất gia tòng phật độ quần sanh
      Xuất giá tòng phu thọ ngục hình
      Đạo đời hai nẽo đà minh định
      Con quyết đi tu dứt thế tình.
15/- Đời người ngắn ngủi tợ phù du
      Tứ đại nhốt giam giống ngục tù
      Vợ chồng con cái như gông xích
      Tỉnh giấc mộng vàng con quyết tu.
16/- Thân người khó được lắm thay
      Minh sư khó gặp như mây có rồng
      Thiện căn trước đã vun trồng
      Kiếp này con quyết một lòng tiến tu.
17/- Thân do phụ mẫu sanh thành
      Theo thầy học đạo tu hành tinh chuyên
      Đàn na, chính phủ trợ duyên
      Tứ ân mang nặng con nguyền gắng tu.
18/- Công cha như núi Thái sơn
      Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
      Vì muốn báo hiếu mẹ cha
      Nên con xã tục xuất gia tu hành.
19/- Lời tục người xưa có dạy rằng
      Nhứt nhơn đắc đạo cửu huyền thăng
      Mục Liên cứu mẹ gương còn đó
      Con quyết tu hành báo trọng ân.
20/- Xuất gia cốt phải ly thân
      Dứt tâm luyến ái mới gần Minh sư
      Noi gương hấp thụ lòng từ
      Kim ngôn lãnh thọ đoạn trừ vô minh.
21/- Đi tu chẳng phải trốn đời
      Đạo tràng chẳng phải là nơi cầu nhàn
      Nay con gặp ánh từ quang
      Xã thân cầu đạo độ toàn chúng sanh.
22/- Con là pháp tử xuất gia
      Thập phương sanh chúng đều là bà con
      Thủy chung bi nguyện giữ tròn
      Gia đình nhỏ hẹp chẳng còn bận tâm.
23/- Con là pháp tử xuất gia
      Tam thường bất túc lìa xa tham cầu
      Mong sao tỏ ngộ đạo mầu
      Thoát ly tất cả khổ sầu thế gian.
24/- Con là pháp tử xuất gia
      Trong tâm ngoài tướng chan hòa từ bi
      Đủ đầy giới hạnh oai nghi
      Nói năng từ tốn đứng đi hiền hòa.
25/- Lửa sân đốt cháy căn lành
      Con là pháp tử xuất gia
      Luôn luôn nhẫn nhục nhu hòa
      Thà con tự sát hơn là nổi sân.
26/- Nay con phát nguyện xuất gia
      Quyết tâm ra khỏi ba nhà tử sanh
      Trước tiên con giữ hạnh lành
      Luôn luôn kín miệng thực hành cẩn ngôn.
27/- Chớ ham nói giỏi nói hay
      Khẩu tài cùng với khẩu tai đi liền
      Xưa nay các bậc thánh hiền
      Cũng nhờ ít nói mà yên thân phàm.
28/- Chuyện ai tốt xấu mặc ai
      Chuyện mình hãy tự đêm ngày xét soi
      Lỗi mình xem nặng như voi
      Lỗi người xem nhẹ như loài bướm ong.
29/- Vọng tâm là gốc luân hồi
      Nhứt tâm thiền định nẩy chồi giác hoa
      Con là pháp tử xuất gia
      Yếu môn tu tập chính là thiền môn.
30/- Thân tâm trần cảnh vốn vô thường
      Kẻ trí biết rành chẳng vấn vương
      Bổn nguyện "Không tịch" thường an trụ
      Tâm cảnh không còn hết chổ nương./-










































      

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2011

PHẢN BỔN HOÀN NGUYÊN (THIỀN TÂM)

Thiền cảnh phải tập trung tư tưởng
Mà dứt trừ vọng tưởng vô minh
Thiền cũng không niệm phật trì kinh
Mà thường tụng tâm kinh vô tự
Thiền chẳng nệ làm lành lánh dữ
Mà không còn bỉ thử phân chia
Thiền chẳng cần tịnh tọa sớm khuya
Mà chỉ cốt xa lìa danh tướng
Thiền như thế mới là tối thượng
Thấy thiên la vạn tướng đều không
Thường an trụ cửa không vi diệu./-

DU THIỀN HÀNH KHÚC (PHẢN BỔN HOÀN NGUYÊN)

Đường tu từ đây tiến không lùi...
Sư với con đồng hành
Cùng lìa xa khổ phiền
Cùng vượt qua khó khăn
Tiến ! tiến lên không dừng
Tiến trên đường hoàn nguyên
Bao nhiêu năm trần duyên rũ sạch hành thiền, bao vô minh trần lao quét sạch không còn, thường đêm ngày phản chiếu chơn tâm, nên vọng tình phiền não bất xâm.
Bao nhiêu năm trần duyên rũ sạch hành thiền, bao vô minh trần lao quét sạch không còn...mà chỉ còn phật tánh chơn như, thường hiện hành trí, dũng, từ bi.
Thương nhơn sanh còn đang khổ lụy luân hồi, nương minh sư từ bi lãnh nghiệp cho đời, vì dục trần cấu nhiễm không buông, gây tạo nhiều nghiệp chướng oan khiên. Ôi thâm ân làm sao thốt được nên lời, nương minh sư từ bi lãnh nghiệp cho đời, dùng pháp thiền cứu vớt quần sanh, đưa lên bờ giác ngộ yên vui, nương minh sư từ bi lãnh nghiệp cho đời, ôi thâm ân làm sao thốt được nên lời, chỉ Phật Ngài mới rõ được thôi, còn mê tình chẳng hiểu được đâu. Nương ân sư từ đây nhất nguyện tu thiền, ôi thâm tâm làm sao thốt được nên lời, quyết lên đường phản bổn hoàn nguyên, đạt diệu thiền vĩnh viễn bình yên./-

PHỤ TỬ TƯƠNG PHÙNG

Nhớ thuở xưa kia, con trẻ lưu lạc ta bà ta bà, nay do duyên may, thoát ly khổ đau, nhờ sư nhờ sư khai hóa, trụ nơi minh sư an bình thản nhiên, an bình thản nhiên, cắt ái ly gia, không phải để được an nhàn, an nhàn, theo chân minh sư, phát tâm đại bi, ngày đêm ngày đêm tinh tấn, trụ tâm chơn như mê tình vĩnh ly, mê tình vĩnh ly.
Bởi quá thương con, cha phải cam chịu phong trần phong trần, thương con lưu vong, ác duyên bủa vây, lòng cha lòng cha đau xót, gặp con thân yêu, cha liền nắm tay, cha liền nắm tay, dắt trẻ ly hương, theo gót trở lại quê nhà quê nhà, con yêu cha ơi. Dạ. Nếu con thương cha, từ đây từ đây ghi nhớ, nguyện theo bên cha trọn đời thủy chung, trọn đời thủy chung./-

THẬP NGÂM (HỒI TÂM)

1/- Thương thay tuổi trẻ đầu xanh
     Vô duyên bất hạnh như cành cây khô
     Thiền môn chẳng được bước vô
     Trần duyên trói buộc mê đồ khó ra
     Ngày nay đã gặp được cha
     Cứu con ra khỏi ái hà khổ đau
     Không còn phiền não trần lao
     Ngày kia ắt sẽ bước vào cửa không.


2/- Chim non sớm biết chọn cành
     Nhỏ mà mộ đạo tu hành quý thay
     Lớn lên đạo đức cao dày
     Nhờ đó được hưởng những ngày yên vui.


3/- Cảnh đời nào có vui chi
     Nương theo ánh sáng từ bi phật đà
     Thoát ly ra khỏi ái hà
     Tu là cội phúc, tình là dây oan.


4/- Tuổi xuân là giấc mộng vàng
     Đến khi tĩnh mộng, mộng tàn theo mơ
     Mộng tình đẹp tựa bài thơ
     Mà trong thực chất cuộn tơ rối nùi.


5/- Vui đời chẳng thiệt chẳng lâu
     Nay con tĩnh ngộ vui câu tu trì
     Đêm ngày học chữ từ bi
     Noi gương từ phụ xã ly hồng trần.


6/- Đời là mật ngọt dính dao
     Liếm vào đứt lưỡi máu đào tuôn rơi
     Vui đời khổ lắm ai ơi
     Nay con tĩnh ngộ vui nơi đạo lành.


7/- Thế gian vạn sự hoàn không
     Nay con quyết thoát khỏi vòng tử sanh
     Xã thân cầu đạo tu hành
     Nương theo nghiêm phụ hạnh lành dồi trao.


8/- Học đời càng học càng mê
      Sắc, tài, danh, lợi tứ bề bủa vây
      Học đạo càng học càng hay
      Chuyển mê khai ngộ lành thầy chúng sanh.


9/- Công cha như núi thái sơn
      Ân mẹ sâu rộng còn hơn thái bình
      Muốn tròn ơn đức dưỡng sanh
      Xã thân cầu đạo quên mình vị tha.


10/- Đi tu chẳng phải trốn đời
      Đạo tràng chẳng phải là nơi cầu nhàn
      Nay con gặp ánh từ quang
      Xã thân cầu đạo độ toàn chúng sanh./-




    

THẬP HÒ...TĨNH TÂM

Hò ơ...
Đời là biển khổ sông mê
A li hò lơ
Đạo là bến giác hò ơ...
A li hò lờ
Nương về thảnh thơi
Hò lơ hó lơ lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ.


Những ai bỏ đạo mê đời
A li hò lơ
Khác chi cá nọ
A li hò lờ
Tham mồi mắc câu
Hò lơ hó lơ lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ.


Mùi đời hậu vị đắng cay
A li hò lơ
Hãy say mùi đạo
A li hò lờ
Chớ say mùi đời
Hò lơ hó lơ lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ.


Tóc sanh mộ đạo tu hành
A li hò lơ
Đến khi đầu bạc
A li hờ lờ
Phước lành viên dung
Hò lơ hó lơ lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ.


Con thơ gặp lại mẹ hiền
A li hò lơ
Nguyện theo gót mẹ
A li hò lờ
Về miền cố hương
Hò lơ hó lơ lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ.


Xã thân cầu đạo suốt đời
A li hò lơ
Từ đây vĩnh viễn
A li hò lờ
Tách rời bến mê
Hò lơ hó lơ lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ.


Tu trong thử thách mới thành
A li hò lơ
Càng nhiều gian khổ
A li hò lờ
Phước lành càng cao
Hò lơ hó lơ lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ.


Lên non mới biết non cao
A li hò lơ
Muốn tìm ngọc báu
A li hò lờ
Phải vào biển sâu
Hò lơ hó lơ lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ.


Trăng lu vì bởi áng mây
A li hò lơ
Tâm mê vì bởi
A li hờ lờ
Đắm say hồng trần
Hò lơ hó lơ lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ.


Mặc ai trục lợi cầu danh
A li hờ lơ
Con đây chỉ học
A li hờ lờ
Đạo lành Như Lai
Hò lơ hó lơ lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ.